Huỳnh
Ngọc
Chênh
Nói với đầu gối hoài mệt quá, bây giờ chuyển qua nói chuyện lan man cho quên sự đời.
Nói với đầu gối hoài mệt quá, bây giờ chuyển qua nói chuyện lan man cho quên sự đời.
Nhân đọc bài "Tên
nước..." của JB Nguyễn Hữu Vinh tự dưng lại nghĩ về những cái
tên.
Ông Diệm, vốn là người Hán học, nên rất khó chịu với những cái tên dân dã, nôm na ở Nam Bộ, ông chuyển hoặc đặt mới hàng loạt tên tỉnh và huyện theo từ Hán Nôm như: Trúc Giang, Định Tường, Kiến Hòa, Long An, Vĩnh Long...
Ông Diệm, vốn là người Hán học, nên rất khó chịu với những cái tên dân dã, nôm na ở Nam Bộ, ông chuyển hoặc đặt mới hàng loạt tên tỉnh và huyện theo từ Hán Nôm như: Trúc Giang, Định Tường, Kiến Hòa, Long An, Vĩnh Long...
Trong khi đó ở ngoài Bắc, đất nghìn năm văn vật, lại do ảnh
hưởng chủ trương làm trong sáng tiếng Việt của ông Hồ nên hàng loạt danh từ Hán
Việt đã dùng quen từ thời cụ Hòang Xuân Hãn bổng dưng được dịch ra tiếng
Nôm. Hỏa Tiển ra Tên lửa, Trực thăng ra Lên
thẳng, Nữ dân quân ra Dân quân gái, Bạch ốc ra Nhà
trắng, Hồng thập tự ra Chữ thập đỏ...