Sáng hôm qua, 26.5, tôi đến chùa Tập Thành dự
lễ truy điệu và đưa tang nữ phật tử Lê Thị Tuyết Mai, người phụ nữ đã tự thiêu
trước dinh Độc Lập để phản đối hành động xâm lấn của Tàu cộng trên biển Đông.
Thân nhân, bạn bè tang gia và đồng bào đến dự lễ và đưa tang cũng không đông
lắm, nhưng lại có khá đông lực lượng an ninh chìm. Ban đầu nhiều người khá ngạc
nhiên về sự có mặt của lực lượng nầy, không biết họ đến đông như thế để làm gì,
nhưng rồi sau đó cũng hiểu ra. Ai đưa máy ảnh lên chụp hình đều bị những người
nầy đến ngăn cản hoặc ngang nhiên tịch thu. Ai túm tụm lại trao đổi với nhau
việc gì thì họ đều xen vào nghe ngóng tức thì. Tôi, Phạm Chí Dũng cùng anh Kha
Lương Ngãi và một vài người bạn ngồi lại để góp tiền phúng điếu và ghi lời phúng
điếu trên bì thư cũng bị ngay một nhân viên an ninh đến ngồi cạnh rình rập nghe
ngóng. Rồi khi anh Huỳnh Kim Báu và vài người bạn mang một vòng hoa phúng điếu
đến liền bị đám an ninh chặn lại và thô bạo giật băng ron ghi dòng chữ "Vị quốc
vong thân" trên vòng hoa.
Ngoài biển, tin mới nhất cho biết tàu cộng đã điều ba tàu ngầm mang hàng chục
đầu đạn tầm xa đến vùng biển Hải Nam. Lực lượng tàu địch, trong đó có cả tàu
chiến được điều đến đông đặc chung quanh nơi đặt giàn khoan trái phép và có
nguồn tin cho biết mũi khoan của giặc cướp đã khoan vào lòng đất ngay trong vùng
lãnh hải của ta. Và mới nhất, tàu địch vừa đâm chìm tàu cá của ngư dân Đà Nẵng
ngay trên ngư trường trong vùng đặc quyền kinh tế của VN. Trước đó thì chúng đã
đâm chìm tàu và làm chết hai ngư dân Quảng Ngãi. Rồi các trang mạng từ bên Tàu
tung tin và đưa hình ảnh quân đội nước họ đang tập trung số lượng lớn áp sát
biên giới VN.
Đám tang của phật tử Tuyết Mai với lực lượng an ninh canh gác bên cổng chùa.
Ảnh do blogger Ngô Thị Hồng Lâm lén chụp được vào sáng ngày 26.5
Trong hoàn cảnh hiện nay, lực lượng tình
báo của Tàu cộng chắc chắn đang có mặt khắp mọi nơi trên đất nước VN để rình mò
moi móc thông tin quân sự và không loại trừ việc kích động gây bạo loạn tạo ra
những rối ren. Đến nay kẻ chủ mưu cầm đầu bọn đầu gấu gây bạo động đốt phá hàng
trăm nhà máy làm tê liệt sản xuất phần lớn các khu công nghiệp ở Bình Dương,
Đồng Nai, Bà Rịa...vẫn chưa được tìm ra.
Trong bối cảnh rất bất an vì đe dọa bị
ngoại xâm như hiện nay, lẽ ra lực lượng an ninh phải được tập trung và dốc toàn
tâm toàn lực vào việc dò tìm theo dõi bọn gián điệp Tàu cộng để kịp thời ngăn
chặn mọi âm mưu của kẻ địch. Nhưng dường như nhà nước lo sợ giặc ngoại xâm
phương Bắc không bằng lo ngại những người dân yêu nước. Một lực lượng an ninh
quá đông đảo được bố trí để luôn bám theo người dân.
Ngày cuối tuần vừa qua, rất nhiều người
dân ở Hà Nội, Đà Nẵng, Sài Gòn bị an ninh canh giữ. Nhà thơ Đỗ Trung Quân cho
biết có hai nhân viên an ninh túc trực canh cửa nhà anh. Nhà báo Kha Lương Ngãi,
nguyên phó tổng biên tập báo SGGP, sáng chủ nhật vừa bước ra khỏi nhà để đi ăn
sáng liền bị hai nhân viên an ninh chặn lại truy vấn ông đi đâu, ông không trả
lời, tiếp tục đi thì bị chặn lại giữa đường để tiếp tục truy vấn. Khi ông đến
được quán cà phê để ăn sáng thì hai nhân viên này cũng bám theo và ngồi canh ông
cho đến khi ông ăn uống xong và ra về. Tương tự như vậy với cán bộ lão thành Lê
Công Giàu và với rất nhiều công dân khác. Lướt sơ qua mạng xã hội, trong ngày
chủ nhật, đã thấy hàng chục công dân thông báo rằng mình bị an ninh canh cửa
hoặc bám theo.
Nhà báo Lê Hải cho biết trong các ngày
qua hầu hết những người dân tham gia biểu tình phản đối Tàu cộng xâm lược lần
đầu tiên tại Đà Nẵng vào ngày 11.5 đều bị an ninh lần lượt mời lên làm
việc.
'Tui không hiểu, tại
sao công an gây khó dễ cho những người tham gia biểu tình hôm 11.5? Có những
người lần đầu tiên tham gia, như tui và Trần Kỳ Trung, cũng bị mời lên làm việc
với lãnh đạo Văn nghệ, với lãnh đạo phường, với đại diện công an. Các em trẻ hơn
thì bị phạt với nhiều lý do khác nhau: không tạm trú, tạm vắng; công an mặc
thường phục theo về đến nhà, đe dọa...
Rõ ràng, họ không phải là những phần tử phản động, bị những phần tử thân phương Tây mua chuộc, dụ dỗ làm bậy, mà là những công dân phẫn nộ với thái độ hung hăng, hiếu chiến, xâm lược của Tàu.
Sao đối xử với họ như những tội phạm?Ai chỉ đạo cho các cán bộ cấp dưới làm những chuyện này?' -
Lê Hải
Bản thân tôi, trong một lần đi tham dự cuộc mít tinh phản đối Tàu cộng do anh Huỳnh Tấn Mẫm và anh Lê Hiếu Đằng tổ chức vào ngày 9.12.2012, tôi được tận mắt chứng kiến lực lượng an ninh bao vây tôi đông đặc đến mức không thể nào tưởng tượng ra. Trước giờ mittinh, khi phát hiện tôi và nhà văn Nguyễn Viện đang ngồi uống cà phê gần địa điểm mit tinh, một lực lượng đông đảo an ninh ào đến bao vây quanh bên ngoài quán. Tôi bảo anh Viện đứng dậy đi trước còn tôi ngồi lại tính tiền. Một nhóm an ninh tách ra bám theo Nguyễn Viện. Ngay sau đó một nhóm an ninh khác đến tăng cường. Tôi quan sát thấy trước quán và sau quán đã có trên mười người, máy ghi hình chĩa vào và điện thoại bật lên gọi nhau í ới như phát hiện ra tội phạm khủng bố sắp đặt bom. Rồi một nhóm khoảng 5 người lực lưỡng nữa kéo vào quán bố trí ngồi vào bàn bên cạnh bàn tôi. Và cuối cùng đích thân một viên trung tá và một nhân viên đến ngồi vào bàn kèm hai bên tôi. Viên trung tá xác định họ tên tôi rồi áp lực tôi phải ra về ngay tức khắc. Sau một hồi trao đổi qua lại, biết không thể nào kháng cự lại một lực lượng đông đảo và hùng hổ như vậy, tôi đồng ý đứng dậy ra về. Tôi định đi bộ đến chỗ gởi xe, nhưng viên trung tá cương quyết không cho, anh ta sai một nhân viên lấy xe chở tôi đi và sau đó áp giải tôi về nhà ở tận Thủ Đức. Cùng lúc đó nhà thơ Đỗ Trung Quân cũng bị áp giải ra khỏi quán cà phê gần nhà hát lớn bởi một lực lượng an ninh khác.
Rõ ràng, họ không phải là những phần tử phản động, bị những phần tử thân phương Tây mua chuộc, dụ dỗ làm bậy, mà là những công dân phẫn nộ với thái độ hung hăng, hiếu chiến, xâm lược của Tàu.
Sao đối xử với họ như những tội phạm?Ai chỉ đạo cho các cán bộ cấp dưới làm những chuyện này?' -
Lê Hải
Bản thân tôi, trong một lần đi tham dự cuộc mít tinh phản đối Tàu cộng do anh Huỳnh Tấn Mẫm và anh Lê Hiếu Đằng tổ chức vào ngày 9.12.2012, tôi được tận mắt chứng kiến lực lượng an ninh bao vây tôi đông đặc đến mức không thể nào tưởng tượng ra. Trước giờ mittinh, khi phát hiện tôi và nhà văn Nguyễn Viện đang ngồi uống cà phê gần địa điểm mit tinh, một lực lượng đông đảo an ninh ào đến bao vây quanh bên ngoài quán. Tôi bảo anh Viện đứng dậy đi trước còn tôi ngồi lại tính tiền. Một nhóm an ninh tách ra bám theo Nguyễn Viện. Ngay sau đó một nhóm an ninh khác đến tăng cường. Tôi quan sát thấy trước quán và sau quán đã có trên mười người, máy ghi hình chĩa vào và điện thoại bật lên gọi nhau í ới như phát hiện ra tội phạm khủng bố sắp đặt bom. Rồi một nhóm khoảng 5 người lực lưỡng nữa kéo vào quán bố trí ngồi vào bàn bên cạnh bàn tôi. Và cuối cùng đích thân một viên trung tá và một nhân viên đến ngồi vào bàn kèm hai bên tôi. Viên trung tá xác định họ tên tôi rồi áp lực tôi phải ra về ngay tức khắc. Sau một hồi trao đổi qua lại, biết không thể nào kháng cự lại một lực lượng đông đảo và hùng hổ như vậy, tôi đồng ý đứng dậy ra về. Tôi định đi bộ đến chỗ gởi xe, nhưng viên trung tá cương quyết không cho, anh ta sai một nhân viên lấy xe chở tôi đi và sau đó áp giải tôi về nhà ở tận Thủ Đức. Cùng lúc đó nhà thơ Đỗ Trung Quân cũng bị áp giải ra khỏi quán cà phê gần nhà hát lớn bởi một lực lượng an ninh khác.
Tôi phải kể ra như vậy để thấy rằng bô
công an đã sử dụng một lực lượng an ninh quá sức dư thừa để làm một công việc
hết sức phi lý và vô bổ. Hôm đó cuộc mit tinh vẫn diễn ra ôn hòa tại nhà hát lớn
thành phố với sự tham dự của vài trăm công dân dù phần lớn những người chủ chốt
như các anh Lê Hiếu Đằng, Cao Lập, Lê Công Giàu, Tống Văn Công, Phạm Đình Trọng,
Tương Lai...đều bị ngăn chặn dọc đường hoặc bị giam lỏng trái phép tại nhà. Sự
có mặt của tôi cũng chỉ là hạt cát trong số hàng trăm người dự mit tinh thì làm
gì phải tốn kém một lực lượng đến mười mấy nhân viên an ninh bao vây ngăn chặn.
Mà mit tinh phản đối Tàu cộng một cách ôn hòa chứ phải làm cái gì sai
trái.
Cuộc mittinh phản đối Tàu cộng ngày 9.12.2012 như thế này thì có gây nguy hiểm
gì cho
đất nước mà phải dùng đến một lực lượng an ninh khổng lồ để ngăn chặn,
bắt bớ?
Rồi chuyện mới xảy ra cho chị Trần Thị Nga ở Nam Hà đang gây ra sự phẫn nộ trong
dư luận. Khi chị đến nhà anh Nguyễn Tường Thụy ở Hà Nội ăn tiệc liền bị nhiều kẻ
lạ mặt bám theo và canh giữ. Sau tiệc, chị cùng hai con nhỏ trên đường về nhà
thì bị một nhóm côn đồ gồm 5 tên bám theo và vây đánh một cách vô cùng tàn bạo.
Chúng dùng gậy sắt đánh vào tay chị trong lúc chị đang bế con nhỏ ngồi trên xe
gắn máy. Xe ngã nhào, chị chạy vào nhà dân gần đó ẩn nấp, nhưng vì quá lo cho
con, chị lại chạy ra liền bị chúng tiếp tục đánh đập điên cuồng. Chị Nga lại bế
hai con dại chạy vào một cơ quan nhà nước để lẫn tránh và tìm sự che chỡ, nhưng
bọn côn đồ lại tiếp tục xông vào truy kích, dùng gậy sắt đánh chị đến bể xương
bánh chè. Chị Nga được bạn bè đến cứu giúp mang đi bệnh viện cấp cứu. Nhưng sau
đó bệnh viện lại gây khó khăn cho chị, cuối cùng một người bạn Đức ở đại sứ quán
Đức đến can thiệp và giúp đưa chị qua bệnh viện Việt Đức rồi sau đó lại chuyển
qua bệnh viện Việt Pháp để phẫu thuật. Trả lời với truyền thông trong và ngoài
nước chị Nga khẳng định rằng những người hành hung chị là những nhân viên an
ninh vẫn thường xuyên bám theo chị mà vài người trong số đó chị đã quen mặt. Dư
luận cũng tin chắc rằng những điều chị Nga cáo buộc là đúng sự thật vì nếu cho
rằng 5 tên hành hung chị Nga không phải là nhân viên an ninh thì tại sao đến bây
giờ vụ án hành hung công dân có tổ chức và gây hậu quả nghiêm trọng vẫn chưa
được điều tra và khởi tố.
Ai ra lệnh cho các nhân viên đó hành hung
người đàn bà với hai đứa con dại trên tay một cách tàn bạo, phi nhân tính và tỡm
lợm như vậy? Những người không có nhân tính nầy đã xem chị Nga như là kẻ thù? Mà
cho rằng chị Nga là kẻ thù cũng không được quyền làm như vậy. Thử xem bây giờ
bắt được một tên gián điệp tàu cộng đang quậy phá với các bằng chứng rõ ràng thì
công an VN có dám công khai dùng gậy sắt quật tới tấp vào chân tay của nó đến vỡ
xương hay không? Không lương tri và luật pháp nào cho phép đối xử với một con
người như vậy dù người đó có là kẻ thù xâm lược. Huống chi chị Trần Thị Nga là
một công dân chưa hề bị tù tội, một phụ nữ đơn thân đang có con dại. Dù không
muốn đụng chạm đến lực lượng an ninh để mang vạ vào thân, nhưng trước những hành
động tàn bạo phi nhân tính như vậy đối với chị Nga, tôi không thể nào không nói
lên sự phẫn nộ của mình.
Chị Trần Thị Nga bị đánh nhiều
lần trong đêm cùng với hai con dại đến vỡ xướng bánh chè |
Tàu cộng đang từng ngày đe dọa đến an ninh đất nước. Chúng dàn trận bao vây
chúng ta tứ phía và khắp mọi trận địa. Chúng đã tung ra hàng trăm triệu đô la để
mua chuộc Kampuchia. Chúng cho bộ trưởng quốc phòng qua thăm Lào và ngay sau đó
nhiều nhân vật cao cấp thân VN của Lào bị chết trong một tai nạn hàng không đáng
ngờ. Chúng lôi kéo Nga thành đồng minh và mua chuộc báo chí Nga nói tốt cho
chúng và xuyên tạc VN. Chúng tranh thủ dư luận thế giới qua hình ảnh đưa công
nhân về nước sau vụ bạo động có giật dây một cách đáng ngờ. Hàng chục năm qua,
thông qua các dự án đầu tư, chúng chiếm lĩnh hầu hết các vị trí chiến lược ở VN.
Chúng cài cắm người qua các dư án đó một cách hợp pháp và bất hợp pháp. Riêng ở
Vũng Án, qua chuyện rút công nhân về mới lộ ra sự thật có đến 7000 công nhân của
chúng đang làm việc tại đây, trong số đó phần lớn là lao động phổ thông và lao
động trái phép. Hàng chục năm qua chúng xua đám lái buôn hoặc giả dạng lái buôn
qua đất nước ta thu mua những thứ trời ơi nhằm mục đích phá hoại tài nguyên môi
trường và nền kinh tế của ta. Chúng cho người đến tận quân cảng Cam Ranh lập ngư
trường nuôi tôm cá... Chắc chắn chúng đã, đang và sẽ tiếp tục cài đặt gián điệp
khắp mọi nơi.
Trong hoàn cảnh đất nước bị lâm nguy như
vậy thì bộ công an hãy tập trung nhân lực lo theo dõi địch. Dồn lực lượng ra
biên giới phía Bắc để theo dõi và ngăn chặn bọn xâm nhập mới. Đưa lực lượng về
các dự án của Tàu cộng trên khắp đất nước để theo dõi bọn xâm nhập cũ, bám sát
gót những tên lái buôn xảo quyệt. Đừng phúng phí nguồn lực và tiền thuế của nhân
dân vào những chuyện sai trái nữa. Đừng theo dõi, bắt bớ, đánh đập người yêu
nước nữa. Những nhân sĩ trí thức, những blogger, những người dân đi biểu tình ôn
hòa chống Tàu xâm lược, những dân oan đi khiếu kiện đòi đất, những tín đồ tôn
giáo đấu tranh cho tự do tín ngưỡng, những người đấu tranh cho nhân quyền...chưa
hề làm điều gì có hại đến đất nước, chưa nói là họ đã góp phần vào việc đấu
tranh không khoan nhượng với kẻ thù xâm lược phương Bắc thì không lý gì lại dùng
một lực lượng an ninh khổng lồ để đeo bám, theo dõi.
Đã đến lúc phải đoàn kết toàn dân để
chống ngoại xâm. Không còn cách nào khác.
HNC
HNC
0 nhận xét:
Đăng nhận xét