Đại Nghĩa
Trước tiên tôi xin giới thiệu với các Bạn sự nhận định về ông HCM của
ba nhà trí thức Việt Nam mà tuổi trẻ cần suy nghiệm và nghiên cứu:
1- Triết gia Trần Đức Thảo: Một nhà trí thức đã từ bỏ cuộc đời
vàng son ở Pháp để trở về Việt Nam theo ông HCM để phục vụ đất nước,
nhưng ông đã thất vọng vì ông HCM không phải là mẫu người để cho ông hợp
tác.
“Cụ Hồ là một tay chính trị nhiều thủ đoạn lắm chứ không phải là một tay hiền từ đâu! ... (NLTT-trang 82)
“Phải ghi nhận rằng lãnh tụ Hồ Chí Minh là một nhà chính trị ‘mưu thần chước quỉ’, chuyên hành động muôn hướng, muôn mặt, trí trá hơn cả huyền thoại Tào Tháo trong cổ sử Trung Quốc!” (TĐT Những lời trăng trối -trang 356)
2- Cựu Đại tá Bùi Tín: nguyên Tổng Biên Tập báo QĐND và báo ND, người từng có dịp tiếp xúc với ông Hồ Chí Minh nhận xét như sau:
“Về việc ca ngợi ông HCM, tôi nghĩ tuổi trẻ nên biết rõ là ông Hồ trong hoạt động cách mạng có sai lầm lớn là giả dối nhiều lắm. Một ví dụ đơn giản là ông ta tự viết ra quyển sách nói về tiểu sử của mình, ký tên Trần Dân Tiên… trong đó còn có ghi là HCM không có vợ con, suốt đời chỉ biết nghĩ đến dân tộc, thế nhưng thật ra, ông ta có nhiều vợ”. (RFA online ngày 19-5-2007)
3- Luật sư Nguyễn Văn Đài: một nhà tranh đấu trẻ, nguyên là người tù lương tâm của chế độ cộng sản trả lời phóng viên Đỗ Hiếu đài RFA:
“Lời nói lịch sử từ Chủ tịch Hồ Chí Minh đến các lãnh đạo về sau,
nhưng trên thực tế thì không phải như vậy, mà theo tôi, tất cả đều là
nạn nhân của chủ nghĩa cộng sản thôi, tức là dối trá, mà Chủ tịch Hồ Chí Minh mang về Việt Nam,
rồi những người thực hiện cũng lợi dụng đó mà cướp đất của dân, làm
những điều gây bao nhiêu tình trạng lộn xộn ở đất nước này”. (RFA online ngày 16-2-2012)
Qua ba nhân vật nêu trên, chúng ta thấy được một phần nào về sự giả dối
của xã hội Việt Nam ngày nay là do ông HCM du nhập từ chính sách lừa dối
của chủ nghĩa Mác-Lê. Ngay chính ông HCM cũng là một con người có bản
chất lừa dối cho nên ông tiếp thu chủ nghĩa lừa dối một cách hoàn hảo và
thi hành nó một cách nhuần nhuyễn. Thế rồi từ sự nghiệp ông “trồng
người” theo Hồng y Phạm Minh Mẫn, Tổng Giám mục địa phận Sài Gòn trong bức thư gửi cho Linh mục Nguyễn Thái Hợp có đoạn viết:
"Sau 30 năm, tôi thấy báo chí thông tin kết quả của một cuộc điều tra
xã hội: 30-40% học sinh Tiểu học nhiễm thói gian lận, lừa dối, 40-50%
học sinh Trung học nhiễm thói đó, lên Đại học thì tỷ lệ là 50-60%. Trong
một lần sinh hoạt với giáo chức công giáo, tôi hỏi tỷ lệ mà báo chí đưa
ra có đúng không? Một giáo viên trả lời rằng thực tế còn hơn thế. Vậy
trong trường đời ngày nay tỷ lệ ăn gian, nói dối, hàng giả, thuốc giả,
học giả, là bao nhiêu?” (ĐoiThoai online ngày 24-7-2007)
Giáo sư sử học Hà Văn Thịnh, trong lần trò chuyện với Mạc Việt
Hồng báo mạng Đàn Chim Việt ngày 19-5-2010, nói về sự giả dối trong lịch
sử Việt Nam thời cộng sản. Và cũng chính vì lịch sử giả dối cho nên khi
đảng và nhà nước cộng sản bỏ tiền tỷ ra để dựng phim “Sống cùng lịch
sử” chẳng có con ma nào coi, đành phải “tình cho không biếu không”.
“Tôi nói thật với chị, lịch sử Việt Nam hiện đại, chỉ có 30% sự thật, 70% giả dối. Đó là điều rất đau lòng. Ví dụ đánh nhau 30 năm, với Pháp và Mỹ mà không thua trận nào là không thể chấp nhận được…
Sự dối trá đó làm cho sinh viên không thích học sử nữa. Thấy sử là bịp bợm, chán quá! Tôi viết trên báo Lao Động năm 2005 “Lịch sử theo trang giấy học trò”, tôi vạch rõ, dậy sử mà suốt ngày phải nói dối, điều đó đau lòng lắm. Ở Việt Nam hiện nay, rất nhiều trí thức ở vào hoàn cảnh nan giải, giữa nói thật và không nói thật”. (ĐanChimViet online ngày 19-5-2010)
Môn sử của CSVN Việt Nam đã không dám dạy cho học sinh biết nỗi ô nhục
của dân tộc Việt Nam một ngàn năm bị giặc Tàu đô hộ mà chỉ lợi dụng lòng
yêu nước đưa dân tộc vào cuộc chiến tranh “giải phóng” làm tay sai cho
Nga-Tàu. Ngay cả đài truyền hình “Kỷ niệm 70 năm thành lập QĐND” cũng
không dám đá động gì đến cuộc chiến tranh Biên giới Việt-Trung tháng 2
năm 1979 hay cuộc chiến giữ đảo Gạc Ma năm 1988 khiến cho giáo sư Tương Lai phải chạnh lòng.
“Chao ôi, nói một phần sự thật còn tệ hơn nói dối, sự lường gạt lịch sử là một tội ác. Làm sao mà đạo diễn tài ba Lại Văn Sâm lại có thể quên hẳn một cuộc chiến tranh: Cuộc chiến tranh chống Trung Quốc xâm lược!...
Máu của các chiến sĩ ta thấm đẫm suốt dãi biên cương của Tổ Quốc, hàng chục nghìn dân thường bị quân xâm lược giết hại dã man”. (Boxitvn online ngày 22-12-2014)
Cố Trung tướng Trần Độ, người trọn đời theo đảng cộng sản nhưng
vì nhận thấy đảng toàn là gian dối cho nên ông đã nói thẳng, nói thật và
ông đã phải chịu thân bại danh liệt lúc cuối đời. Ông đã đem hết tâm
huyết viết lại những điều trăn trở vào tập “Nhật ký Rồng-Rắn” để lại cho hậu thế.
“Chế độ này bắt mọi người phải đóng trò, bắt tất cả trẻ con phải đóng trò, bắt nhiều người già phải đóng trò.
Đặc điểm này đã góp phần quyết định vào việc tạo ra và hình thành một xã hội dối lừa, đảng dối lừa, cán bộ dối lừa, đến gia đình cũng lừa dối, lễ hội lừa dối, tung hô lừa dối, hứa hẹn lừa dối…(NKRR-trang 42-43)
“…một hệ thống trường học hùng hậu để nhồi sọ chính trị, hàng nghìn báo cáo viên với những ‘lưỡi gỗ’, ‘nói lấy được’, để ngu hóa và mê hoặc nhân dân. Bộ máy này được trang bị hiện đại và đầy đủ, có quyền lực và tha hồ nói láo”. (NKRR-trang 80)
Qua sự trải nghiệm suốt thời gian “nằm trong chăn” của độc tài cộng sản, Triết gia Trần Đức Thảo đã nhận ra rằng “chăn có rận”, điều mà khi còn ở bên Pháp ông chưa bao giờ nghĩ tới.
“Một đời sống cảnh giác bệnh hoạn, đầy các biện pháp khủng bố, đe dọa
tùy tiện, khiến không ai dám thành thật để lộ suy nghĩ của mình! Ai cũng phải đóng kịch:
‘nói và làm theo cách mạng!’ Từ đó thái độ giả dối, che giấu trở thành
một phương thức tự vệ. Phải hết sức ngụy biện mới chứng minh được rằng thiên đường XHCN có thể xây dựng bằng phương pháp giả dối… (NLTT- trang 137)
“Rõ ràng là chế độ ta đã tạo ra một lớp người ngu tín, vừa quá khích, vừa giả dối.
Xấu nói tốt, gian nói ngay, làm thì láo, báo cáo thì hay. Khắp nơi cán
bộ thì ươn hèn, ỉ lại vào tập thể, gian lận của công để mà sống no đủ
trên đầu trên cổ nhân dân”. (TĐT NLTT-trang 315)
Nguyễn Lân Thắng một nhà tranh đấu tích cực cho Nhân quyền, trong một bức “Thư gửi bé Đậu”
có đoạn mô tả sự băng hoại hằn sâu trong xã hội Việt Nam ngày nay và
tuổi trẻ là lớp người phải gánh chịu qua tri thức bị nhồi sọ với sự hiểu
biết hẹp hòi và nông cạn.
“Người ta đã phản bội tất cả những gì đã hứa với dân để vun vén cho
quần thần, cho gia tộc họ. Tham nhũng tràn lan, đạo đức băng hoại, tài
nguyên kiệt quệ, công nhân làm đĩ, nông dân ăn mày, trí thức hạ mình, tổ
quốc lâm nguy, nợ nước ngoài đến đời con chắc chắn chưa trả được.
Tất cả những điều đó là hậu quả của sự nói dối. Người ta nói dối
để có nhiều người ủng hộ cách mạng cướp chính quyền. Người ta nói dối để
dân tộc lao vào đánh nhau như quân thù hòng phục vụ mưu đồ của nước lớn”. (DanLuan online ngày 29-7-2014)
Tiến sĩ Nguyễn Thị Từ Huy, người đã nêu lên thắc mắc “Vì sao dối trá”? Nhưng rồi cũng chính Bà đã tự trả lời một mình.
“…Cách mạng cộng sản luôn luôn là một sự tình cờ có tính lịch sử và một sự lừa dối vĩ dại…
…chính những người cộng sản đã nhìn ra rằng Chủ nghĩa cộng sản và
sự dối trá là một; và để chúng ta thấy rằng dối trá là hiện tượng thuộc
về bản chất của các xã hội cộng sản trên toàn thế giới. Sự dối trá
ấy hoàn toàn không liên quan gì đến truyền thống dân tộc của chúng ta.
Trái lại sự dối trá nhập khẩu này đang làm biến dạng tính cách dân tộc
của chúng ta”. (Boxitvn online ngày 26-11-2014)
Do đâu mà ngày xưa dân tộc ta hiền hòa, chân chất mà ngày nay lại xảo trá gian manh? “Nó bắt nguồn từ thời kỳ cách mạng dân tộc”
“Giáo sư Trần Kinh Nghị không khỏi lưu ý rằng: ‘Ở Việt Nam bệnh dối trá có những đặc thù riêng’. Những ‘đặc thù riêng’ ấy như thế nào? Tác giả giải thích:
‘Nó bắt nguồn từ thời kỳ cách mạng giải phóng dân tộc, trải
qua nhiều biến cố lịch sử với những phong trào thi đua và những đợt cải
cách ruộng đất, cải tạo công thương, nhân văn giai phẫm v.v… khiến xã
hội bị xáo trộn, lòng người đảo điên. Những thời kỳ kinh tế khắc khổ
khiến con người ta trở nên bon chen và thủ đoạn. Tất cả tạo nên lối sống
và tư duy phức tạp, thường mang tính chất hai mặt, nói và làm không đi đôi với nhau”. (RFA online ngày 24-6-2012)
Hồ Bất Khuất, một người Pháp theo Việt cộng lấy tên theo họ “Hồ”
là đủ biết ông ta đã từng ái mộ HCM như thế nào. Nhưng thời gian gần đây
ông trở thành người “phản biện” có tiếng vì ông đã nhận ra “bộ mặt thật
của CSVN”.
“Hiện nay đại bộ phận chúng ta không đói, không khát nhưng luôn luôn
cảm thấy ngột ngạt, ấm ức, tức tối, vô vọng… Sở dĩ chúng ta có cảm giác
này vì sự dối trá đang tràn lan trong cuộc sống.
Hầu như ngày nào chúng ta cũng ‘chạm trán’ với sự giả dối, nhưng chúng ta lại cố tình lờ đi vì đấu tranh với sự giả dối không dơn giản chút nào. Có những sự giả dối vô hại, thậm chí có chút lợi ích nho nhỏ, nhưng đại đa số giả dối có hại - cái hại đó lớn tới mức làm băng hoại đạo đức xã hội, suy tàn quốc gia”. (Boxitvn online ngày 4-3-2012)
Nhà văn Trần Mạnh Hảo, trả lời phóng viên Mặc Lâm nói lên hoàn cảnh của những người đã từng là đảng viên cộng sản…
“Ông Phó thủ tướng Trần Phương là một người cũng tận tụy đi
theo cách mạng. Làm đến Phó thủ tướng nhưng các ông ấy ngồi lại để góp ý
cho đảng thì ông ấy nói rằng cuộc đời trong mỗi cá nhân chúng ta để
vượt qua những sự kiện quan trọng trong đời mà cứ phải nói dối người thân, nói dối gia đình, nói dối mọi người đến mấy lần thì khi về già đã thấy ngượng, thấy xấu hổ lắm.
Nhưng đảng cộng sản của chúng ta từ khi sinh ra đến giờ toàn nói dối
mà không biết tại sao đảng không biết ngượng, không biết xấu hổ, không
biết sám hối. Đấy là một cán bộ cấp cao khi về hưu đã nói như thế…
Trong đám tang của Nguyễn Khải thì người ta mới biết bài viết của ảnh, được gửi cho những người trong đám tang và họ đưa lên mạng. Đau đớn như vậy, chết rồi mới dám nói ra sự thật, chết rồi mới dám sám hối. Đấy là một bi kịch đau đớn của người cầm bút”. (RFA online ngày 7-1-2012)
Sự dối trá của “xã hội chủ nghĩa Việt Nam” ngày nay đã thành một hệ
thống từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên. Sống trong chế độ CSVN không
ai được quyền nói thật, dù kẻ đó là đảng viên cao cấp, là quan chức của
cộng sản; chức tước càng cao thì nói dối càng nhiều.
Ông Hạ Đình Nguyên, người sinh viên “ăn cơm quốc gia, thờ ma cộng sản” ngày nay mới biết và nói rõ:
“Đang làm quan mà nói thật, thì mất hết, thân có thể vào nhà lao,
tinh thần có thể bị dày xéo, nhục mạ, đã và đang có bao nhiêu là điển
hình! Vì thế mà không thể nói thật.
Nói dối cưỡng bức, lâu ngày thành nói dối hồn nhiên, bạo dạn, trơn tru…” (Boxitvn online ngày 27-9-2013)
Luật sư Lê Quốc Quân, nhà tranh đấu cho Nhân quyền đang ngồi tù vì đòi tự do dân chủ cho Việt Nam đã can đảm nói động đến gương nói dóc của bác cụ.
“Có lẽ họ thấy vô khối kẻ đang ăn cắp, ăn trộm hàng ngàn tiền tỷ của nhân dân vẫn lên TV nói về ‘đạo đức tư tưởng’ cho nên họ cũng ‘học tập và làm theo’ trộm cắp, gian dối để bớt lại chút tiền xăng, tiền phí đổ bãi để đưa về cho vợ con?... Tôi mà gặp nó chắc sẽ khuyên nó
không nên học tập theo lời dạy của Hồ Chí Minh nữa mà phải ‘trực tiếp
làm theo’ luôn đúng chính cuộc đời của ông Hồ - Đó là đi làm cách mạng!” (DanLamBao online ngày 28-3-2012)
Cụ nhạc sĩ Tô Hải, tác giả bản nhạc “Nụ cười sơn cước” nổi tiếng từ thời Tiền chiến đã nằm trong guồng máy cộng sản phải “ăn gian nói dối theo đảng” đến khi tuổi hạt đã cao, cụ thấy không còn gì nữa để sợ nên cụ đã viết “Hồi ký của một thằng hèn” để tố cáo “Đảng cộng sản Việt Nam lấy gian dối làm phương châm” cho mọi chủ trương đường lối của chế độ.
“Nếu thấy cần, phải ‘bịa’ những ‘sự thật’ không hề có, mà điển hình là các vụ Lê Văn Tám, Nguyễn Văn Bé…hoặc phóng đại những chiến thắng tưởng tượng bằng
cách dấu nhẹm đi con số tử vong của ‘Ta’ để đổi lấy việc ‘chiếm đóng,
san bằng một đồn, bốt và sau này một căn cứ, một thành phố, một chiến
dịch chỉ có vài giờ, vài ngày rồi rút lui an toàn kiểu ‘Ba ngàn người
xuống núi, họ trở về chỉ có 50…’ mà Chế Lan Viên lúc cuối đời đã viết
trong bài thơ ‘Ai? Tôi!’…
Với phương châm: ‘Nói dối bắt dầu từ những điều lớn sau đó đến
những điều nhỏ!’ hoặc ‘nói dối! nói dối nữa! Bao giờ cũng nói dối… Sẽ
còn lại một cái gì đó!” (DanLamBao online ngày 10-7-2011)
Bác sĩ Phạm Hồng Sơn, người cựu tù lương tâm vì tranh đấu cho Tự do Dân chủ cuối bài viết “Sự lừa dối tiếp diễn” đã khẳng định như sau:
“…căn bệnh ngụy biện, lừa mỵ, đạo đức giả vẫn luôn tồn tại và ngày
càng tinh vi hơn, bởi một lẽ đơn giản: quyền lãnh đạo đất nước và quản
trị quốc gia vẫn bị người cộng sản độc chiếm và như một vòng xoắn bệnh
lý, sự dối lừa vẫn tiếp diễn. Sự dối lừa đã tiếp diễn suốt 61 năm qua. 61 năm dối lừa của chính quyền cộng sản Việt Nam tính tới ngày 2-9-2006”. (tudodanchu online ngày 1-9-2006)
Đại Nghĩa
0 nhận xét:
Đăng nhận xét