![]() |
Việt kiều về nước trong niềm hân hoan chào đón của người thân |
Nhị Anh
Không ít Việt kiều về thăm quê rồi kêu trời bởi chi phí tốn kém,
từ quà cáp, du dịch, ăn uống, mua sắm... không chỉ cho người thân trong
nhà mà cả họ hàng dòng tộc.
Vài năm lại đây, nhiều người Việt Nam có xu hướng sang nước ngoài
định cư, tìm kiếm một công việc với mức lương cao hơn, đời sống tốt hơn.
Khi có điều kiện, thi thoảng họ về thăm người thân, họ hàng, quê hương -
nơi mình sinh ra và lớn lên, nơi mình gắn bó.
Trong khi đó, phần
lớn người thân của họ lại nghĩ rằng, xứ người là "miền đất hứa" nên kiếm
tiền rất dễ dàng. Và chắc là “ở bển” sống sung sướng lắm, từ đó, hình
thành suy nghĩ “thâm căn cố đế” rằng cứ Việt kiều thì là người giàu có,
Việt kiều về nước thế nào chẳng có quà cáp, bao cả gia đình, người thân
ăn uống, mua sắm, du lịch.
Thực tế, có Việt kiều phải méo mặt với những bữa tiệc linh đình mời bà con họ hàng xa đến mấy đời trong làng, ngõ xóm.
Như
trường hợp của chị Nga (32 tuổi, định cư ở Úc), sau 6 năm trời trở về
Rạch Giá. Anh trai cô tiếp đón linh đình, mời tất cả bạn bè, anh em đến
để "chia sẻ" niềm vui với gia đình sau bao năm đoàn tụ và đón người con
xa quê hương. Bữa tiệc chào mừng ngày trở về lên đến cả trăm mâm, mà anh
trai cô cứ nhất quyết phải tổ chức ở khách sạn năm sao cho xứng đáng
với mác Việt kiều.
Chưa hết, hôm đó cả nhà phải mặc đồ tây. Anh
trai dắt cô như ngôi sao trên thảm đỏ giới thiệu với mọi người cô là chủ
của một cửa hiệu thiết kế thời trang nổi tiếng ở xứ người. Cô chỉ biết
cười ngượng ngùng vì chẳng ai biết được sự thật cô chỉ là công nhân của
một xưởng may bên Úc. Bữa liên hoan mặn với hóa đơn lên đến hai trăm
triệu cũng đủ làm cô choáng váng. Ở được mấy ngày, cô xin phép về nước
nếu không sẽ còn phải bao gia đình đi nghỉ resort ở biển, đi picnic,...
Nhiều
Việt kiều phải làm lụng rất vất vả ở xứ người, nhưng nghĩ đến người
thân ở nhà còn lam lũ, thiếu thốn hơn nên cố “cày” thêm 1-2 giờ để chắt
bóp gửi về nhà. Tuy nhiên, sự vất vả ấy thì không ai biết đến. Những
người ở nhà lại suy nghĩ bên đó làm ăn khấm khá lắm mới gửi tiền về, và
họ đương nhiên coi đó là chuyện thường.
![]() |
Những bữa tiệc linh đình mừng người con xa quê hương trở về. |
Em gái anh Tấn (Việt kiều
định cư bên Canada) thấy mấy bà cô hàng xóm nói bóng nói gió nhà có
Việt kiều mà để mẹ già chui ra chui vào túp lều tranh. Tức tốc, cô thảo
thư bảo anh gửi tiền về xây nhà cho mẹ và mua cho mẹ đủ thứ tiện nghi.
Anh Tấn lắc đầu chua chát: "Mình là con trai trưởng phải để mẹ cho em
gái nuôi nên có trách nhiệm đóng góp chút ít. Hôm vừa rồi, mình bay về
nước thăm nhà. Về đến nơi, không thấy mẹ đâu, thấy em rể đang ngồi điều
hòa nhậu bia cùng lũ bạn rồi hát karaoke ầm ĩ. Em gái mình bảo mẹ già
yếu gửi mẹ đến viện dưỡng lão rồi, tiền anh gửi về mỗi tháng đều trích
vào đó. Thế là mình mất không cả ngôi nhà tổ tiên xây mới cùng bao nhiêu
tiền tích cóp mà chưa báo đáp được mẹ ngày nào".
Anh Hoàng (Việt kiều Mỹ) cũng cùng hoàn cảnh tương tự khi đầu tư
cho chị gái làm ăn bằng việc mua một chiếc Mercedes 24 chỗ. Từ ngày có
xe bà chị làm ăn khấm khá. Tiền bà chị giữ, chi phí cho xe như tiền bảo
hiểm, tiền bảo trì, anh vẫn tiếp tục chi viện. Nhưng đến khi chiếc xe
gặp tai nạn, bà chị ngay lập tức khai báo tên anh làm chủ sở hữu. Anh
phải bay về nước giải quyết và chịu phạt đến 30.000 USD. Sau vụ việc
này, vợ anh phát hiện ra và đã đâm đơn ly hôn.
Thậm chí, có Việt kiều còn bị chính người thân của mình lừa gạt vì suy nghĩ nếu có mất mát chút đỉnh thì cũng không đáng kể gì.
Chị
Thi Anh (Việt kiều Hà Lan) tâm sự: "Mình đã bị chính người chị ruột lừa
tiền vì quá tin tưởng. Chả là, mấy năm trước về nước chị gái dẫn đi
thăm vùng lấn biển, chị bảo dự trù mua vài lô, chỉ cần 1 năm sau là giá
gấp đôi. Bạn chị ấy năm ngoái mượn tiền mua 2 lô, năm nay nó bán một lô,
tiền lời đủ chi trả cho cả hai. Ngay chiều hôm đó, hai chị em đi thăm
đất, và quyết định mua 4 lô. Chị mình tạm thời đứng tên dùm, khi nào nhà
nước cho Việt kiều đứng tên thì sẽ sang tên cho em. Mỗi lần mình gọi
điện thoại về Việt Nam hỏi thăm, chị gái đều báo tin vui vì giá đất
tăng. Một năm sau, mình ngỏ ý muốn bán vì bên này đang khó khăn mới ngã
ngửa chị mới thú nhận không mua mảnh đất nào cả mà đã dồn vào tiền mở
kinh doanh nhà hàng nhưng thua lỗ. Lúc đó mình chỉ còn biết ngậm đắng
nuốt cay vì đồng tiền mồ hôi xương máu đã biến mất lúc nào không hay".
Với
tâm lý đề phòng, sợ bị người thân moi tiền nên một số Việt kiều giờ mỗi
lần về thăm quê hương lại phải đắn đo, suy tính. Số lần về quê của họ
cũng thưa dần.
Nhị Anh
0 nhận xét:
Đăng nhận xét