Thuyền nhân Việt Nam là một sự kiện chấn động chưa từng có trong lịch
sử nước nhà và chỉ xảy ra sau ngày 30 tháng Tư năm 1975 khi hàng triệu
người Việt Nam đã ồ ạt dùng thuyền nan, thuyền gỗ mong manh đi xuyên
biển Đông để xin tỵ nạn Cộng Sản tại các xứ Tự Do Dân Chủ không Cộng Sản
bất chấp sống chết hiểm nguy.
Đảng Cộng Sản Hà Nội đang chuẩn bị một ngân quỹ lớn để bắn pháo bông ăn
mừng ngày chiến thắng 30 tháng 4. Không biết bao nhiêu người Việt Nam
thiếu hiểu biết mà ăn mừng chiến thắng này và bao nhiêu người Việt có
lương tâm tri nghĩa sẽ cảm nhận sự cay đắng khi thấy sự nhẫn tâm của
Đảng Cộng Sản cầm quyền đang vui đùa hân hoan hớn hở trên nỗi đau thân
phận và sinh mạng của cả dân tộc.
Bao nhiêu Thuyền Nhân Việt Nam đến được trại tỵ nạn?
Hình chụp một nhóm thuyền nhân Việt Nam được cứu vớt
khi tàu bị chìm ngoài khơi Mã Lai (UNHCR/K. GAUGLER/1978)
khi tàu bị chìm ngoài khơi Mã Lai (UNHCR/K. GAUGLER/1978)
Thật không ngờ, theo Cao Ủy Tỵ Nạn Liên Hiệp Quốc (UNHCR) dù tỉ lệ vượt
thoát thành công đến được các trại tỵ nạn không quá 35%, tổng số thuyền
nhân Việt Nam ở các trại tỵ nạn dành cho thuyền nhân lên đến hơn 700
ngàn người theo con số chính thực được ghi nhận trên toàn cõi Đông Nam
Á. Trong hai mươi năm (1975-1995), chi tiết tổng số thuyền nhân cho mỗi
giai đoạn năm năm sẽ là như sau:
Bản Thống Kê 1: Thống kê Tổng số Thuyền Nhân Việt Nam
Cộng với con số hơn 42 ngàn người đi vượt biên bằng đường bộ sang Thái
Lan thì tổng số người Việt Nam đào thoát để tị nạn Cộng Sản lên đến 800
ngàn người.
Nếu tỉ lệ thành công đến được bến bờ tự do của thuyền nhân Việt Nam là
50% thì có nghĩa là có khoảng 800 ngàn người Việt đã bỏ mình trên đường
đào thoát, trong khi Cao Ủy Tỵ Nạn Liện Hiệp Quốc (UNHCR) khẳng định là
chỉ khoảng 35% số thuyền nhân là vượt thoát thành công thì tỉ lệ tử vong
sẽ là bao nhiêu?
Ngay cả thú vật cũng chẳng bao giờ ăn mừng trên sự chết chóc của đồng
loại thì chẳng lẽ nào nay 90 triệu người dân Việt Nam lại tệ hơn cả thú
vật, hoan hỷ ăn mừng chiến thắng với pháo bông do bọn Cộng Sản bắn lên -
một chiến thắng đẫy đưa toàn dân tộc lao ra biển Đông xin tỵ nạn, chết
chóc lên đến hơn cả triệu người?
Chỉ riêng thảm họa hải tặc hãm hiếp đè nặng lên nổi nhọc nhằn của thuyền
nhân Việt Nam, số liệu điều tra của UNHCR, chỉ trong ba năm 1981 đến
1983 về nạn hải tặc của Thái Lan không thôi đã như sau:
Bản Thống Kê 2: Nạn nhân hải tặc Thái Lan 1981-1983
Xin được ghi chú là bản thống kê trên chỉ đề cập đến số người bị giết và
mất tích trực tiếp bởi hải tặc Thái Lan, còn số người thuyền nhân Việt
Nam bị chết vì đói, vì chìm tàu hay tự tử sau khi bị hải tặc tấn công
không được tính tới.
Như vậy, tổng số người bị giết và mất tích do hải tặc Thái Lan trong ba
năm 1981 đến 1983, theo số liệu của UNHCR đưa ra sẽ là như sau: 571+ 155
+ 43 + 443+ 153 = 1365 người.
Trong khi Liên Hiệp Quốc và các tổ chức NGOs bất vụ lợi (NGO: Non
Government Organizations: các tổ chức phi chính phủ) đã phải lên tiếng
và nhảy vào can thiệp trước thãm họa hải tặc từ Thái Lan cũng như từ
nhiều nơi khác đối với Thuyền Nhân Việt Nam vì lý do nhân đạo thì Cộng
Sản Hà Nội không một chút tỏ ra thương xót cho chính dân tộc mình ngoài
việc rũa xã căm hờn bọn người "phản quốc, chết là tự chuốc lấy!".
Sau Đệ Nhị Thế Chiến, sự kiện thuyền nhân Việt Nam là sự kiện lịch sử
lớn thứ hai liên quan đến mọi quốc gia trong vùng Đông Nam Á. Trại tỵ
nạn dành cho thuyền nhân Việt Nam mọc khắp các quốc gia trong vùng gần
suốt 20 năm và là một mối nhục quốc thể quá lớn cho một dân tộc nổi
tiếng quốc gia bảo thủ, bám đất giữ làng, đánh chết không đi.
Không có cộng sản, người dân Việt Nam với cá tính bám đất giữ làng không ra đi bỏ xứ kinh khiếp đến thế!
Hai mươi năm chiến tranh khốc liệt, không có một người dân Việt Nam Cộng
Hòa nào bỏ xứ đi vượt biên nhưng họ đã ra đi ào ạt sau chiến thắng 30
tháng Tư, lấy sanh mạng của mình để bầu phiếu cho giá trị của tự do dân
chủ của chính thể Việt Nam Cộng Hòa mà nhẽ ra thuộc về họ nhưng đã bị
tước đoạt.
Lộ Trình Vượt Biên Và Xin Định Cư của Thuyền Nhân Việt Nam:
Chưa có những nghiên cứu cụ thể tuyến đường Vượt Biển nào có xác suất
thành công cao nhất cho thuyền nhân Việt Nam vì hầu như tuyến đường nào
cũng là chết chóc hiễm nguy và cướp bóc.
Dựa vào bản thống kê 1, trong suốt 20 năm 1975-1995, thì tuyến đường Mã
Lai đứng đầu số thuyền nhân Việt Nam vượt biển thành công với gần một
phần tư triệu người. Thật bất ngờ, Hồng Kông lại đứng thứ nhì với hơn
195 ngàn thuyền nhân. Indonesia, một quốc gia hết sức thầm lặng đã chứa
hơn 121 ngàn thuyền nhân trong hai mười năm trên cả Thái Lan là bốn ngàn
người.
Nhà cầm quyền cộng sản Hà Nội cũng không thống kê số tàu vượt biên mà bộ
đội biên phòng đã bắn vỡ tàu cho chết. Báo SGGP ghi nhận là có gần hơn
108 người chết tại cầu Chữ Y Sài Gòn. Có khoảng năm ngàn người bị bắn
chìm tàu mà chết tại cửa ngõ đồn Vàm Láng, Gò Công theo ước tính của tù
nhân Vượt Biên, dân cư và bộ đội biên phòng Cộng Sản ở đây. Đương nhiên,
con số chính thức về tội ác của Cộng Sản Hà Nội khi bắn chết thuyền
nhân bao giờ cũng cao hơn và sẽ bị lấp liếm cho đến khi có các cuộc điều
tra kỹ lưỡng từ các tổ chức thỉnh nguyện hay các sử gia nghiên cứu.
Từ trại tỵ nạn, Thuyền Nhân Việt Nam tùy hoàn cảnh cá nhân mà có chọn
lựa định cư. Sau đây là bản thống kê tổng số thuyền nhân Việt Nam định
cư ở các nước theo số liệu của UNHCR:
Hành động nhận các thuyền nhân của các quốc gia trên không những là thể
hiện tinh thần nhân đạo của dân tộc họ mà còn khẳng định quan điểm chống
lại thảm họa Cộng Sản của các quốc gia này.
Điều đáng đau lòng là đã có 109 ngàn thuyền nhân Việt Nam xuất thân từ
miền Bắc Việt Nam, theo gót đồng bào miền Nam đi vượt biên xin tỵ nạn
Cộng Sản đã bị từ chối quy chế tị nạn và bắt buộc phải hồi hương. Cộng
Sản đã làm cho ai ai cũng lầm tưởng là cứ hể người dân miền Bắc, người
nào cũng là Cộng Sản, có dây mơ rể má với cộng sản và cần phải chối bỏ
quy chế tị nạn.
Thực tế, những thuyền nhân từ miền Bắc Việt Nam cũng điều chịu cùng cảnh
ngộ sống chết trên biển cả để đến được bến bờ tự do như bao nhiêu
thuyền nhân khác. Họ phải có quyền được tỵ nạn như những thuyền nhân
khác.
Điều này lại càng làm thấy rõ Cộng Sản chỉ đem đến sự khinh bỉ của thế
giới đối với dân tộc Việt Nam ta, mà những người miền Bắc chống Cộng Sản
đang phải gánh tiếng oan này một cách nặng nề nhất.
Sau khi định cư ổn định ở các quốc gia liệt kê trên, các thuyền nhân
Việt Nam đã làm đủ mọi nghề, trở nên thành đạt và gởi tiền về cứu đói
thân nhân mình, vốn rách nát te tua chìm theo nền kinh tế điều hành theo
kiểu cướp bóc và ngu dốt của Cộng Sản, góp phần vực dậy kinh tế nước
nhà và đặc biệt, chính các thuyền nhân đã nỗ lực bảo lãnh thân nhân mình
thoát khỏi thảm họa Cộng Sản, sang sinh sống ở các quốc gia tự do để có
một tương lai tốt đẹp hơn.
Cộng Sản Hà Nội gọi Thuyền Nhân Việt Nam là "phản quốc", những người mà
bộ đội biên phòng Cộng Sản bắn thẳng tay hay bỏ tù không thuơng tiếc;
nay Cộng Sản Hà Nội gọi Thuyền Nhân Việt Nam là "Việt Kiều Yêu Nước" một
cách hết sức trơ trẻn và nhục nhã!
Kết
Thống kê của Cao Ủy Tỵ Nạn Liện Hiệp Quốc (UNHCR) đã cho thấy hơn 700
ngàn thuyền nhân Việt Nam đã đến được bến bờ tự do định cư rất nhiều ở
Hoa Kỳ với hơn 400 ngàn người, cũng như đã có hơn 100 ngàn người bị
cưỡng bức hồi huơng với lý do là nguyên quán miền Bắc, không đủ điều
kiện định cư.
Con số 700 ngàn thuyền nhân Việt Nam đến được bến bờ Tự Do đồng nghĩa
với hơn cả triệu thuyền nhân bỏ mình trên biển cả nếu tỷ lệ vượt thoát
thành công không quá 35% như UNHCR loan báo. Báo cáo của UNHCR cũng cho
thấy thảm họa cướp biển làm gia tăng mất mát, khổ đau và nhục nhã lên
thân phận của một dân tộc đang gánh chịu thảm họa Cộng Sản.
Ngày nay, CSVN sẵn sàng bắn vào những ai thoát qua biên giới Việt Trung
xin tỵ nạn trên đất Việt Nam để lấy lòng Bắc Kinh và bắn pháo bông để ăn
mừng chiến thắng đã xua đuổi chính dân tộc mình, đồng loại của mình ra
biển Đông tị nạn. Đó là sự khác biệt giữa một dân tộc toàn là NGƯỜI như
các quốc gia đã nhận cả ngàn thuyền nhân Việt Nam đi định cư vì lòng
nhân đạo và khát vọng Tự Do và một tập đoàn cộng sản TỆ HƠN THÚ VẬT vô
tri vô nghĩa vô nhân sẵn sàng hoan hỷ trước chiến thắng đẩy cả dân tộc
mình vào khổ đau phải lao ra biển Đông tìm đường tỵ nạn, chết chóc lên
đến cả triệu người.
Cho dù có lấp liếm, sự kiện Thuyền Nhân Việt Nam vẫn là một sự kiện lịch
sử vô cùng quan trọng đối với Việt Nam và cho cả vùng Đông Nam Á. Đây
là một sự kiện lịch sử mà cần phải đưa vào chương trình dạy trong trường
học cũng như cần phải điều nghiên kỹ lưỡng như các sự kiện lịch sử quan
trọng khác từ cổ đến kim của dân tộc Việt Nam.
Mọi tầng lớp dân tộc hiện nay của Việt Nam và thế hệ mai sau cần phải
hiểu rõ sự kiện Thuyền Nhân như là một quốc nhục để củng cố lại tinh
thân tự hào dân tộc tính của mình, ráng phấn đấu xây dựng Việt Nam thành
một mãnh đất Tự Do Dân Chủ không Cộng Sản thịnh vượng để khỏi phải xảy
ra thêm một lần nữa thảm cảnh toàn thể dân tộc phải lao ra biển cầu xin
lòng nhân đạo của nhân loại cứu giúp.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét