Vua Hùng đã có công dựng nước
Bác cháu ta phải giễu cho đục nước
Tác giả: C.T
Giá như bác Hồ chưa đi gặp tổ tiên của Người là hai cụ Mác Lê, và còn
khả năng tiếp tục trổ tài "nhà văn hóa thế giới", thế nào cha già DT
cũng cho lên báo Nhân Dân thêm một tác phẩm để... đời nguyền rủa như
"Địa chủ ác ghê". Đó là "Cộng Sản giễu ghê". Thôi thì, lực bất tòng tâm,
tử bất khả viết, Cu Tèo xin-cho kế thừa sự nghiệp cách mạng của bác,
được phép mổ cò thay thế, ký tên C.T, tức Của Tao, ấy chết, Của Tèo.
Cái giễu của CS thì thiên hình vạn trạng, ngay từ 1930 đã đốt đuốc xuống
đường gào "Trí Phú Địa Hào, đào tận gốc trốc tận rễ". trong khi trước
đó không bao lâu ông "bác" nắn nót từng chữ, viết ngay hàng thẳng lối
đẹp gấp triệu lần "di chúc của bác", làm đơn xin Tây cho đi học Trường
Thuộc Địa để làm quan phục vụ Đại Pháp, và xin cho cha mình được phục
hồi chức tri huyện Bình Khê bị truất vì tội say rượu oánh chết dân.
Cứ cho là tình hình thời bác Hồ ra đi tìm đường... xin Tây cho học
Trường Thuộc địa khác với tình hình sau này "đổi mới tư duy", CS đì "cho
mày chết luôn" bọn có ăn có học, chiếu cố ưu tiên trong nhóm "tứ triệt"
(Trí Phú Địa Hào), nhưng phong trào Xô Viết Nghệ Tịnh lại được chỉ đạo
bởi Đảng CS Đông Dương do đám có "Trí" cầm trịch.
Kế đến là cái tên "Xô Viết Nghệ Tịnh". CS nói làm cách mạng để giải
phóng dân tộc khỏi ách đô hộ của thực dân Pháp, nhưng Tây chưa đi đã
rước "Xô Viết" vào. Đảng "Đoảng" gấp bội thời "tiền cách mạng", vì dưới
ách đô hộ của đế quốc thực dân ngót cả trăm năm, Việt Nam ta đâu có tỉnh
nào gọi là "Phờ-Răng-Xe-Dờ /Francaise", chẳng hạn Phờ-Răng-Xe-Dờ Hải
Phòng, Phờ-Răng-Xe-Dờ Gia Định, Phờ-Răng-Xe-Dờ Biên Hòa, Đấu tranh dành
độc lập nhưng Chính quyền Việt Nam không muốn, lại muốn "Chính quyền Xô
Viết".
Cái giễu của cha con nhà Sản thì nhiều như "TV ngoài ấy chạy đầy đường",
đếm không xuể, và kể hết thì còn đâu bụng (cười bể bụng) để chứa cơm
chứa kít. Thôi đã lỡ dại nhận lãnh sứ mạng kế thừa sự nghiệp văn chương
của nhà "doanh nhân văn hóa thế giới", Cu Tèo xin kể vài cái "CS giễu
ghê" mới đây nhất.
Đó là cảnh Hai Bà Trưng ngồi trên hai con voi bốn bánh làm bằng xe rác
(?) trong cuộc diễu binh giễu rất "tài tình và sáng tạo" (nên gọi cho
đúng ý nghĩa, phải là "Giễu Binh") trong Ngày Kỷ niệm 40 năm Phỏng Hai
Hòn. Hai Bà rất linh, không chịu ngồi trên lưng voi, sợ "voi sập" vì
biết tỏng cầu đường nhà cửa tượng đài còn bị các cháu ngoan bác Hồ rút
ruột, huống chi voi; Hai Bà xin được ngồi trên đít voi, khiến bọn phản
động chống phá... Hai Bà cứ tưởng lầm mông Hai Bà hoành tráng (như khu
voi) rồi nhìn toàn thân hai bà mà bùi ngùi nhớ tới chiến thuật "đầu nhỏ
đít to" của ông Thiệu trước Tháng Tư 1975.
Qua màn Giễu Hai Bà Trưng này, CS còn chọc quê bọn Ngụy hồi trước ngu ơi
là ngu, không biết cho Hai Bà ngồi ô-tô Voi hiện đại như vầy, mà vào
rừng bắt cho được voi thật. mà lại đang trong hoàn cảnh chiến tranh, lo
chống lại bánh xe lịch sử; mà đâu phải chúng chỉ cho Hai Bà ngồi voi
thật ở trung tâm Sài Gòn lúc đó còn là thủ đô của chúng, mà ở nhiều tỉnh
lẻ, Hai Bà cũng bị chúng bắt ngồi voi thật, không voi thật thì thôi,
chứ chúng không có óc khôi hài như ta vừa biểu diễn. Thêm cái ngu của
bọn Ngụy nữa là cho Hai Bà cỡi voi thật, mình có mà ăn cỏ, ăn bã mía...
không như bây giờ, lọng của Nhị Vị Trưng Vương, ta cũng rút luôn toàn
bộ, cho Hai Bà hai cái khăn đóng mỏng tanh như xú xì chị em thiếu vải,
trông như hai "con xớc" (tiếng Khu Tư, nghĩa xêm xêm "chị em ta".
Giễu văn với giễu binh chưa nguôi, lại bị tiếp ngay cú giễu mới, thấy giễu ôi là giễu mà không dám cười: Dùng túi xách tay đưa di cốt Liệt sĩ SU-22 về quê nhà.
Cái túi xách tay như tên gọi của nó là
để xách tay, hay "biên chế" thành ôm nách, hoặc cùng lắm là quẳng hai
xách hai đầu quang gánh hồi Giải Phóng vào, bà con vùng lên "đồng
khởi"... chạy về phía "Ngụy". Nào ngờ nay có kiểu túi xách tay thành túi
nâng tay. Té ra túi xách đưa hài cốt liệt sĩ SU-22 về quê. Mèng ơi,
xách tay đựng hài cốt nếu có thì chỉ dành cho vợ con Ngụy có chồng, cha
chết trong thời kỳ tù cải tạo, hốt cốt trộm và ngụy trang để tránh mặt
CA đưa về quê. Chỉ có dưới thời đại Hồ Chí Minh, nhúm tro tàn của người
chết cũng không yên đến nỗi phải giấu như mèo giấu kít. Đảng mới ăn mừng
40 năm đánh cho Mỹ cút đánh cho Ngụy nhào, đất nước sạch bóng quân thù,
dân chủ văn minh công bằng, không còn cảnh người ngồi mát ăn bát vàng,
kẻ phải bán trôn nuôi miệng, làm cu li tình dục nước ngoài, ai ai cũng
có ngai vàng tại gia, trống đồng ngà voi, vườn rau treo trên sân thượng
tại nhà, như các đồng chí lãnh đạo kính yêu Nông Đức Mạnh, Lê Khả Phiêu,
mà lại phải giấm giúi hài cốt liệt sĩ trong túi xách tay, lại có anh
mặc áo cụt tay đi ắc ê liếc xéo. Thời Ngụy văn hóa đồi trụy đến mức thấy
đám tang đi qua là đứng lại, cất mũ nón nghiêm trang chào, còn ngày nay
văn hoá mới XHCN biết đó là hài cốt liệt sĩ vẫn nhốn nháo như không,
hoặc chắp tay sau đít đứng ngó.
Cu Tèo Nguyễn Bá Chổi
Chuyện thật mà như đùa. Đúng là Cộng Sản giễu ghê.
Tác giả: C. T
0 nhận xét:
Đăng nhận xét