40
năm sau khi tàn cuộc chiến, kẻ thắng cuộc vẫn còn mang nặng sự hận thù.
Tuy nhiên, họ đã và sẽ phải trải thảm đỏ đón tiếp kẻ thù và ngửa tay
nhận hết món tiền này đến tiền nọ. Bia căm thù vẫn để, tiền kẻ thù vẫn
nhận, thật là ti tiện hết chỗ nói! Nhan nhản ở Sài Gòn ngày nay:
“Cũng không khó kiếm những tượng đài to lớn kỷ niệm cái gọi là “chiến
thắng 30/4” cũng như thật dễ nhìn thấy những tấm “bia căm thù”. Tại Sài
Gòn, ngay trên đoạn vỉa hè phía trước tổng lãnh sự Hoa Kỳ là một tấm
“bia căm thù”. (Boxitvn online ngày 12-9-2015)
Nhưng nhục nhã thay bia của nhân dân viết về sự căm thù quân Trung Cộng
xâm lược thì nhà “cầm quần” CSVN lại xóa đi, không dám làm lễ kỷ niệm,
trong khi hàng năm cứ đến ngày 30-4 thì lại làm lễ “diễu binh, diễu
hành” chống quân xâm lược Mỹ thì rầm rộ. Xin mời độc giả xem lời vấn đáp
của Mặc Lâm, đài RFA và Thiếu tướng QĐND Lê Duy Mật.
“- Mặc Lâm: Gần đây có những bức ảnh cho thấy bia kỷ niệm liệt sĩ
chống Trung Quốc đã bị chính quyền đục bỏ hai chữ Trung Quốc, tức là
gián tiếp không thừa nhận cuộc chiến tranh này là cuộc chiến xâm lược do
quân đội Trung Quốc tiến hành. Chính quyền cũng không cho phép tổ chức
những lễ kỷ niệm vào các ngày có cuộc chiến xảy ra…?
- TT Lê Duy Mật: …Nhiều ngày lễ kỷ niệm nó cũng chẳng kỷ niệm cái gì
cả. Người ta quên cả việc đó cho nên người ta nói bậy. Thí dụ như tay
Tổng Tham mưu trưởng nói bậy. Kẻ thù thế nào chẳng rõ, rồi chiến lược
sách lược thế nào không rõ. Thế rồi ông Phùng Quang Thanh cũng nói chung
chung dĩ hòa vi quý thôi”. (RFA online ngày 17-2-2013)
Đối với kẻ thù là đế quốc Mỹ thì họ đã trải thảm đỏ để Mỹ đi rồi Mỹ lại
cho tiền, đối với kẻ thù là “đồng chí vĩ đại” thì họ cúi đầu làm thinh,
còn với người Việt cùng máu mủ da vàng thì họ bôi mặt đá nhau và trả thù
cho đến chết. Khi bên thắng cuộc đã vào được Sài Gòn thì Trần Quí Cao
viết:
“…nhanh chóng sau đó chế độ mới đã dùng thủ thuật lật lọng lùa các
viên chức hành chính và các sĩ quan quân đội của chế độ cũ vào trại học
tập cải tạo, các trại mà cho dù có trang điểm bằng ngôn từ hoa mỹ tới
dâu đi nữa, thì cũng là các trại tù nơi những người học tập bị đày ải
nghiệt ngã cả về thể xác lẫn tinh thần nhiều năm sau”. (Boxitvn online ngày 30-4-2015)
Trả thù vặt cả với những thương phế binh VNCH bằng những cái trò bẩn
thỉu khi chùa Liên Trì tổ chức phát quà ủy lạo nhân ngày lễ Vu Lan, mùa
xá tội vong nhân thì nhà “cầm quần” CSVN đã hành động một cách côn đồ,
hèn hạ.
“Họ lấy phiếu nhận quà của chùa Liên Trì, lấy thẻ thương phế binh,
một số bị lấy thẻ chứng nhận thương tật, hoặc bị hăm dọa lấy giấy đó,
gây rất nhiều khó khăn. Công an ập vào chùa có thể nói là vài chục
người, quay phim, chụp ảnh, đi vào, đi ra, xuống nhà bếp, lên chánh
điện, ở rải rác chung quanh để theo dõi”. (RFA online ngày 14-8-2011)
Đối với những vị tướng khai quốc công thần của họ mà khác chính kiến, họ
cũng “bôi mặt” trù dập, trả thù cho đến chết cũng không tha. Trước đây
trong đám tang tướng Trần Độ, Giáo sư Hoàng Minh Chính, Thẫm phán Trần
Lâm… đều có trò ngăn chận những người đến dự cũng như phá những vòng hoa
tang.
Ngay cả trong đám tang cụ bà Trần Thị Ái Hoát là vợ của cụ Nguyễn Hữu
Khiếu một công thần từng giữ chức bộ trưởng Bộ Lao Động của chế độ, bà
là mẹ của Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, người đang ở trong tù cũng bị trả thù
một cách hèn hạ.
“Trong khi tang lễ đang mở ra tiếp khách từ nhiều nơi đến chia buồn
thì một việc bất ngờ xảy ra công an và an ninh trước cửa nhà viếng tang
đã ngăn cản không cho đem những vòng hoa có mang tên những cá nhân hay
nhóm, tổ chức xã hội dân sự. Các băng rôn đều bị xé, tịch thu và không
cho đem vào viếng người quá cố”. (RFA online ngày 12-1-2015)
Theo nhà báo Nguyễn Tường Thụy thì:
“Tình trạng những người hoạt động dân chủ bị những người mặc thường
phục đánh trên đường đi gần đây rất phổ biến như trường hợp chị Trần Thị
Nga bị đánh ngày 20-5-2014, Trương Văn Dũng (22-3-2014), Trịnh Anh Tuấn
(20-2-2014), Nguyễn Bắc Truyển (24-2-2014)…Có trường hợp chúng vừa đánh
vừa xưng là công an như trường hợp đánh cô Trần Thị Nga”. (DanChimViet online ngày 8-9-2014)
Hành động vũ phu, côn đồ trả thù một cách hèn hạ, mất dạy nhất là bọn
công an giả dạng côn đồ đánh đập những người cựu tù nhân lương tâm mỗi
khi họ có dịp thăm viếng nhau…
“Bà Trần Thị Nga, một người tham gia đấu tranh tích cực cho quyền con
người tại Việt Nam, hôm qua bị đánh đập đến thương tích. Thủ phạm được
cho là người của an ninh…
Bà Nga kể: “Đến đó có 5 thanh niên đi trên 2 xe máy họ phi nhanh lên
cùng xe chúng tôi và dùng tuýp sắt đánh gãy tay tôi. Lúc đó xe máy chở
tôi bị đổ, con tôi cũng bị ngã”. (RFA online ngày 25-5-2014)
Bỉ ổi và hèn hạ nhất là sự trả thù nữ sinh viên, cựu tù nhân lương tâm bất khuất Nguyễn Phương Uyên.
“Theo tố cáo của giới blogger tại Việt Nam, đặc biệt là từ blogger
Nguyễn Tường Thụy, hai ngày sau khi bị công an hành hung và sàm sở tại
Hà Nội, tình trạng sức khỏe của sinh viên Nguyễn Phương Uyên được xem là
nghiêm trọng…
Bà Nguyễn Thị Nhung (mẹ của Phương Uyên): “Ngày thứ Sáu, 27, đưa
Phương Uyên đi bệnh viện đêm đó đi tiểu ra máu 4 lần. Tại bệnh viện Hàm
Thuận Bắc, nơi Phương Uyên được đến cấp cứu, thì ở đó người ta chụp X
quang và làm theo điều trị bác sĩ, thì người ta nói đa chấn thương”. (RFI online ngày 20-9-2013)
Theo nhà báo Nguyễn Tường Thụy kể thì nhà báo Trương Minh Đức, một người
từng ở tù vì đã tố cáo tham nhũng bị chận đường đánh một cách “vô tư”.
“Anh Trương Minh Đức, cựu tù nhân lương tâm bị đánh khi đang đi taxi
đến số 7 Nguyễn Đình Chiểu. Cùng đi với anh có Đỗ Thị Minh Hạnh, anh
Trương Văn Dũng và cô Trần Thị Nga. Khi taxi đi tới vị trí ngang số 63
Khâm Thiên thì hơn chục tên côn đồ chặn xe lôi anh Đức xuống đường.
Chúng vừa lôi vừa đánh túi bụi đến khi anh Đức bị ngất và được cặp vợ
chồng người nước ngoài giúp đỡ chúng mới bỏ đi”. (DanChimViet online ngày 8-9-2014)
Một sự trả thù hèn hạ và nhục nhã bằng “Chiêu độc của công an Hải
Phòng”. Theo nhà báo Nguyễn Tường Thụy kể về đám cưới con của nhà bất
đồng chính kiến Nguyễn Xuân Nghĩa. Công an Hải Phòng đã tung quân đi
ngăn chận những khách đến dự lễ cưới khắp mọi nẻo đường, làm khách không
tài nào đến dự được. Thay vào đó, công an tung “chiêu độc” là tham dự
đám cưới với tư cách “người khách không mời”. Họ ăn uống tự nhiên, và tự
nhiên vét láng. Xong rồi quẹt mỏ ra về cũng một cách tự nhiên. Nhà báo
Nguyễn Tường Thụy kể:
“Thế nhưng hôm nay đi dự đám cưới con anh Nghĩa tôi mới biết được một
chiêu rất mới và lạ. Đó là cứ xông vào ăn cỗ, mặc dù không được mời.
Chúng vào ăn hết sức tự nhiên, chỉ có điều chủ nhà và khách thật (gọi
thế để phân biệt với khách đểu) không ai hỏi chuyện họ. Bà con dân oan
nhận ra nhiều công an Hải Phòng mà bà con đã từng giáp mặt”. (DoiThoai online ngày 26-9-2015)
Cựu trung tá QĐND Trần Anh Kim, một người tù bất khuất của chế độ được
phóng thích sau 5 năm 6 tháng ở trong nhà giam. Vừa rồi đảng CSVN lại
tìm cớ bắt ông trở lại tạm giam 4 tháng và sẽ khởi tố theo điều 79 (hoạt
động lật đổ chính quyền nhân dân) khi ông tham gia và đảm nhận chức vụ
chủ tịch “Liên hội Cựu chiến binh Việt Nam”. Theo Tiến sĩ Nguyễn Thanh
Giang, người chủ xướng, thì đây là một đòn trả thù bẩn thỉu của giới
lãnh đạo CSVN, Tiến sĩ viết:
“Có thể nào một chủ trương hướng tới mục tiêu rất đúng đắn vì lợi ích
quốc gia, dân tộc lại dễ dàng bị xuyên tạc như vậy? Liệu ở đây có sự
thù hằn mà ỷ quyền cậy thế hãm hại nhau. Có thể Trần Anh Kim công thần, ỷ
vào công tích, chức tước quá khứ tỏ ra khinh thị mấy quan chức đương
thời mà bị các quan trả đũa không?” (DoiThoai online ngày 12-10-2015)
Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang kêu gọi nhà “cầm quần” CSVN “Hãy bớt nhỏ nhen, xảo trá đi” vì:
“…chủ trương của đảng đã ngắm vào máu, khoét vào đầu các công bộc nên
họ rắp tâm biến mình thành kẻ xảo trá, ty tiện sẵn sàng vứt bỏ lương
tâm, bất chấp sự thật và công lý một cách bỉ ổi…
Trời ơi, biết bao giờ xã hội ta thoát được khỏi cái vũng nhầy nhụa
của xảo trá, ty tiện hỡi cái đảng của giai cấp công nhân này!” (DanChimViet online ngày 5-9-2015)
Tôi hy vọng sau khi đọc bài viết này, biết được sự trả thù bỉ ổi, nhỏ
mọn của đảng CSVN thì những ai có ý nghĩ muốn hòa giải hòa hợp với họ
hãy lấy đây làm kinh nghiệm. Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cày Nguyễn Văn
Hải, Tạ Phong Tần… họ không thể hòa giải được với CSVN nên đã bị tống
xuất đi lưu đày hoặc cựu tù nhân lương tâm Trần Anh Kim thì bị tống nhập
trở lại trại giam. Vì thế cho nên:
Nói chuyện hòa giải với cộng sản thà nói chuyện với đầu gối còn sướng hơn.
16.10.2015
0 nhận xét:
Đăng nhận xét