Phạm Nhật Bình
Trong khi đảng ngày một sa lầy trong tình thế phân
hóa nội bộ trầm trọng với vụ Trịnh Xuân Thanh, Quốc hội khóa 14 trong vai trò
làm chậu cây cảnh của đảng lại đang lâm vào tình cảnh một phiên chợ trao đổi ghế
đại biểu bằng đô-la.
Đó là câu chuyện của bà Châu Thị Thu Nga, đại biểu
quốc hội khóa 13 và 14, một doanh nhân thời kinh tế thị trường theo định hướng
xã hội chủ nghĩa. Bà Nga được báo chí mô tả đã nắm nhiều chức vụ trên thương
trường trong đó có vai trò là chủ tịch tập đoàn Housing Group với 5 công ty vệ
tinh. Mặc dù chưa có những hoạt động cụ thể nào nhưng bà Thu Nga đã ra tay “huy
động vốn” của các nhà đầu tư trong nước được gần 400 tỷ đồng và tiêu xài cho mục
đích cá nhân.
Bị bắt giam, bà Nga khai với cơ quan điều tra rằng
trong những món tiền mà bà chi ra, có 30 tỷ đồng (tương đương 1,3 triệu đô-la)
để “chạy” cái ghế đại biểu quốc hội khóa 13. Lời khai của bà xác định một điều:
nhiều người muốn có một chân trong quốc hội phải đút lót các cửa, giống như
những chức vụ khác bên chính quyền. Nhưng chạy cho ai và chạy thế nào thì bà
chưa khai ra. Dĩ nhiên bà không chạy nơi cậu đánh máy hay bác tài xế mà chỉ
những ai có quyền trong tay mới dám cầm tiền của bà. Sau khóa 13 bà Nga còn đắc
cử vẻ vang khóa 14, chứng tỏ sức mạnh vạn năng của đồng tiền có chân, cho tới
khi bà bị bắt giam vì bị nhiều người cáo buộc tội lường gạt.
Dự án B5 Cầu Diễn là một trong những dự án mà ba Nga chiếm đọat qua làm ăn
bất chính.
Đây là lần đầu tiên trong lịch sử của “cơ quan
quyền lực cao nhất nước”, một người nguyên là đại biểu quốc hội 2 khóa liền công
khai thú nhận đã bỏ ra cả triệu đô-la để “chạy” một cái ghế trong quốc hội. Hay
nói khác đi, bà ta đã chiếm đoạt tiền của thiên hạ để mua một chỗ mà bà nghĩ là
có thể làm bức bình phong cho công cuộc làm ăn bất chính của mình dài dài. Quả
là một khám phá mới đối với một cơ quan lập pháp mà công việc làm luật thì hầu
như không bao giờ mó tới, nhưng giỏi nghề đưa tay đồng ý những gì đảng bảo
làm.
Kể ra bà Nga không bị thiệt thòi gì khi bỏ ra 1,3
triệu để thu về gần 20 triệu qua hình thức huy động vốn cho cái gọi là tập đoàn
đầu tư xây dựng nhà đất của bà chỉ có trên giấy tờ. Trái lại bà còn lãi to trong
cuộc mua bán này, giống như câu nói dân gian “bỏ con tép bắt con tôm”, mà thực
chất là một sự lường gạt lòng tin của mọi người. Thiên hạ tin bà một phần chính
vì cái áo đại biểu quốc hội mà bà đang khoác trên người.
Ở Việt Nam thời nay, không ai lạ gì kiểu đầu tư
hai đầu vừa chính trị vừa kinh tế ấy của các doanh nhân làm giàu nhờ bám theo
các dự án ăn chia. Nhờ vào cái mác quốc hội, tuy không đầy quyền lực của chính
quyền nhưng cũng giúp bà Nga trót lọt qua nhiều cửa ải. 30 tỷ đồng là tiền của
thiên hạ nên đối với bà Thu Nga chỉ là quăng ra một con tép và bà đã thu về hàng
tấn tôm một cách quá dễ dàng. Người dân tự hỏi không hiểu trong cái cơ quan tiêu
rất nhiều tiền của ngân sách ấy, còn bao nhiêu đại biểu tai to mặt lớn đi theo
con đường “quang vinh” của bà Nga để được lọt vào tòa nhà “quyền lực cao nhất
nước ấy?
Chủ nhiệm Văn phòng quốc hội Nguyễn Hạnh Phúc
không tin có chuyện chạy tiền
vào quốc hội. Ảnh: ĐSPL
Ngày 8 Tháng 9, khi nghe báo chí hỏi, ông Nguyễn
Hạnh Phúc, Tổng Thư ký, Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội nói ông “không tin có
chuyện chạy tiền vào Quốc hội, nhất là với khoản tiền lớn như thế.” Tin hay
không tin là quyền của ông nhưng trước cơ quan điều tra, chẳng lẽ bà Nga khai ra
điều ấy để tự hại mình vì đụng đến uy quyền của nhiều người?
Điều khôi hài là ông Hạnh Phúc cũng biết sợ “ảnh
hưởng đến uy tín Quốc hội” trong khi cái quốc hội của ông cũng chẳng có chút uy
tín cỏn con nào ngoại trừ cái uy tín nghị gật và ngậm miệng ăn tiền.
Trong bối cảnh một nền kinh tế chụp giựt như hiện
nay, kiểu kinh doanh của bà Nga quả đã đem lại lợi nhuận kếch xù không gì sánh
bằng. Nhưng đó cũng là hiện trạng chung của cán bộ cao cấp CSVN ở trung ương lẫn
ở địa phương.
Trong khi lương chính thức chỉ từ 300 đến 400 USD
một tháng; nhưng hầu hết cán bộ ai nấy đều có nhà cửa đất đai mấy chục cái, con
cái cho đi du học Âu Mỹ cũng như ăn tiêu vung vít kiểu thái tử đảng. Lương ấy
chẳng qua chỉ là cái “bổng” công khai của họ, còn núi tài sản thì được bồi đắp
bằng “lộc”, là những món tiền cắt xén chia chác từ các dự án nghìn tỷ khắp nước.
Đó cũng là lý do cắt nghĩa vì sao ngân sách cạn kiệt nhưng cán bộ đảng vẫn nhắm
mắt vẽ vời từ siêu dự án này đến siêu dự án khác để tiếp tục vay nợ nước ngoài,
làm nghèo đất nước.
Hai căn nhà của ông Nguyễn Xuân Phúc tại Hoa Kỳ
Trước đây, ngay như Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, cơ
ngơi tài sản của ông được đại gia Mía Đường chuẩn bị sẵn tại Hoa Kỳ là chuyện
được tiết lộ công khai trên mạng xã hội. Vậy thử hỏi một người đàn bà như bà Nga
nếu không kinh doanh kiểu đó làm sao có thể giàu nhanh chóng được. Nếu bà có
kinh doanh lươn lẹo thì cũng chỉ học tập và noi gương theo lãnh đạo đảng mà
thôi.
Cũng như trong vụ Trịnh Xuân Thanh, cho dù anh ta
có làm thất thoát 3.200 tỷ đồng trong thời gian nắm Tổng Công Ty PVC cũng chỉ
nằm trong khuôn khổ của lối làm ăn bất chính do đảng đào tạo ra mà thôi. Đó là
cả một đường dây, một hệ thống ăn chia với nhau xuyên suốt qua nhiều tầng nấc từ
trên xuống dưới.
Nói tóm lại, việc bà Thu Nga khai là đã chi 30 tỷ
đồng để chạy được ghế đại biểu Quốc hội, tuy là dữ kiện mới khá bất ngờ đối với
dư luận; nhưng nó xác định việc mua chức, mua quyền trong bộ máy đảng, nhà nước,
quốc hội là điều mà đảng CSVN không còn có thể chối cãi.
Phạm Nhật Bình
0 nhận xét:
Đăng nhận xét