Taxi Mai Linh chắc hẳn còn
nhớ vụ Tân Hiệp Phát điêu đứng bằng việc chịu thiệt hại hơn 7.000 tỷ chỉ trong
vài tháng vì vụ con ruồi trong chai nước trước làn sóng tẩy chay từ dân chúng
bởi sự phẫn nộ với cách hành xử "ngu ngốc" của một doanh nghiệp đi làm ăn mà
không kinh doanh.
VPBank cũng một chút nữa
phải trả giá vì bị khai ra là chủ đầu tư vụ chặt hàng loạt cây xanh ở Hà Nội năm
2015. Nhưng họ đã không dám thừa nhận việc này và thoát chết trước sự nghi ngờ
của dân chúng cả nước.
Nay, Taxi Mai Linh đang
chứng minh mình chỉ là cái bóng của những mệnh lệnh chứ không phải một tay làm
ăn chân chính của thị trường và coi nhân dân hay khách hàng là chủ của
mình.
Bài học từ Apple cho thấy,
kể cả FBI hay chính phủ Mỹ, nơi quyền lực nhất thế giới và khuynh đảo cả kinh tế
và chính trị toàn cầu, phủ quyết được các nghị quyết của Liên Hiệp quốc, cũng
không thể ra lệnh cho Apple mở chiếc khoá Iphone của tên trùm khủng bố đang đe
doạ đến an nguy của chính nước Mỹ mà FBI thu giữ được.
Hai hành xử, thể hiện
trình độ tư duy và sự văn minh của hai nền chính trị mang bản chất hoàn toàn
trái ngược nhau về sự tôn trọng nhân quyền và xã hội dân sự, sự độc lập của kinh
tế đối với thể chế nhà nước.
Taxi Mai Linh không coi
quyền lợi hợp pháp của người dân (quyền khởi kiện của ngư dân, diêm dân, người
kinh doanh dịch vụ biển, hải sản chịu ảnh hưởng nặng nề từ thảm hoạ biển chết)
là một điều chính đáng và cấp thiết - họ đã khước từ tức khắc một cách xuẩn
ngốc, họ coi khách hàng không bằng một mệnh lệnh đơn thức từ phía sau. Và cũng
chính vì lẽ đó, ắt hẳn, sự tồn tại của họ sẽ chẳng còn được bao lâu, kể cả từ
hai phía, nhân dân và người ra lệnh cho họ.
Họ đang thực hiện trung
thành một cách tuyệt đối "Luật im lặng" của Bố già (Mario Puzo). Và tất nhiên,
một ngày, họ sẽ phải trả giá đắt vì điều đó.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét