Chế độ CSVN là một chế độ mụ mị và bưng bít, lấy gian xảo và lọc lừa để
làm kim chỉ nam trong các sách lược vận hành đất nước, sai sửa triền
miên, xem dân như con vật để làm thí nghiệm cho những tư duy quái đản,
quê mùa và đần độn.
Đây là một chế độ mà cuộc sống của người dân còn thua xa con chó của
xứ người, mạng sống rẻ rúng như bèo dạt mây trôi. Người cộng sản đã phá
vỡ gần như toàn diện nền nhân bản đạo lý tốt đẹp được truyền giữ qua bao
đời. Trộm cướp, giựt dọc, dối gian đã nối bước và phát triển theo một
"gương" của một tên sát nhân, lừa bịp và ăn cắp, chối vợ bỏ con, hỗn
láo, điêu ngoa Hồ Quang - Hồ Chí Minh gốc Hẹ.
*
Nhân đọc bản tin "Tổng thống Duterte mang về cho Philippines 24 tỉ USD sau chuyến thăm Trung Quốc 4 ngày",
(1) tôi chợt có những ý nghĩ ngay trong đầu rằng: Rodrigo Duterte mang
về cho Philippines 24 tỉ USD sau chuyến thăm Tàu cộng 4 ngày, vậy thì Bộ
chính trị CSVN có thể nhận 50 tỉ USD? Và đặt tiếp những nghi vấn: ĐCSVN
đã làm gì với Tàu cộng ở sau hậu trường? Mỗi thành viên trong BCT nhận
kín của Bắc Kinh bao nhiêu? Tại sao họ dám lấy quốc gia và dân tộc đem
đổi chác? Hồ Chí Minh cùng đảng CSVN cướp miền Nam, qui về một mối để
bán đứng cả nòi giống phải không?
Quả vậy, người Phillipines, mà nhất là phụ nữ Phi rất nổi tiếng về việc
đi làm "ô-sin" (ở đợ) mà theo cách nói lịch sự là "Đi làm việc ở nước
ngoài". Theo BBC thì khoảng 10 triệu phụ nữ (Khoảng 10% dân số Phi) này
đã đem về cho Phillipines số ngoại tệ là khoảng 30 tỷ USD, (thống kê của
World Bank) (2) và đây được xem là nguồn huyết mạch của nền kinh tế Phi
Luật Tân.
Cũng theo WB, Việt Nam đứng thứ 11 thế giới và đứng thứ 3 ở khu vực Đông
Á - Thái Bình Dương, sau Tàu cộng và Philippines, về lượng kiều hối
nhận được, mà như đã nêu, Phillipines xem đây là một trong những nguồn
thu trọng yếu cho đất nước này. Thế thì chúng ta cũng nên biết rằng số
ngoại tệ 12.25 tỉ USD tức khoảng 300.000.000.000.000 VNĐ của năm 2015
cũng là một trong những số tiền vô cùng quan trọng cho VN. Nếu không có
số tiền thu nhập mỗi năm này thì Phi Luật Tân sẽ trở nên nghèo đói thê
thảm. Tương tự, VN sẽ phải đối mặt với sự kiệt quệ trầm trọng mà có thể
suy sụp cả guồng máy cầm quyền.
Nắm bắt rõ ràng như vậy để người Việt ở nước ngoài biết rõ vị thế của
mình mà nên có thái độ cũng như những đòi hỏi tương xứng với nhà cầm
quyền hiện nay. Số ngoại tệ được khối dân hơn 4.5 triệu người ở cắt ca
cắt củm chắt chiu từng đồng gởi về nhung oái ăm thay, số tiền ấy lại bị
các quan chức tham nhũng lén lút âm thầm chuyển ngược lại ra nước ngoài
trong các ngân hàng ngoại quốc, hoặc chi phí mua sắm nhà cửa, đất đai,
xe cộ đắt tiền, cơ sở kinh doanh cao giá mà chính ngay người bản xứ ở
các quốc gia đó cũng chưa sở hữu được.
Các quan chức của đảng và nhà nước cộng sản đã ăn uống, đục khoét xương
máu của người dân mà có cuộc sống vương giả trên khối tài sản khổng lồ
là những điều vô cùng nghịch lý mà cho đến nay vẫn chưa có thể giải
quyết ổn thỏa. Cho nên việc tiếp tay cắt giảm tối đa nguồn thu nhập bất
chính vô nhân của những tên tham quan cũng là một trong những việc góp
sức chống lại tà quyền vô lương, cho đến khi hệ thống cầm quyền của họ
phải bị sụp đổ.
Bao nhiêu mẩu chuyện đau lòng mà người đi xuất khẩu lao động phải gánh
chịu ở Nga, ở Jordan, ở Ả Rập, châu Phi... Bao nhiêu cái chết thảm thiết
hoặc bị hành hung, đánh đập, hiếp dâm tập thể, ở Đài Loan, Hàn Quốc, Mã
Lai... Bao nhiêu phụ nữ, trẻ em, "cô dâu" bị lường gạt đưa sang Trung
cộng để phục vụ trong các nhà chứa và biết bao người đã không còn trở
lại với gia đình vì đã bị cướp mổ mất nội tạng.
Hãy nghe những mẩu chuyện thương tâm sau đây, hãy nhìn những hình ảnh
khủng khiếp này để cụ thể rằng hình ảnh mà người VN phải gánh chịu sự
đau đớn nhục nhã như thế nào:
- Từ nhiều năm nay tình trạng lao động bất hợp pháp Việt Nam tại Nga bị
đối xử tàn tệ đã được truyền thông trong nước và quốc tế thường xuyên
theo dõi. Mới đây, vụ 15 phụ nữ bị lừa sang Nga được hứa là để đi bán
quán, để rồi sau đó bị buộc phải bán dâm, một lần nữa lại gióng lên hồi
chuông cảnh báo về số phận thê thảm của người lao động Việt tại Nga.
- Bên cạnh những người bị cưỡng bức nô lệ tình dục như trường hợp 15 phụ
nữ mới được phát giác, còn rất nhiều người lao động khác phải làm việc,
đặc biệt tại các xưởng may bất hợp pháp, còn gọi là "xưởng may đen"
trong các điều kiện hết sức tồi tệ, với giờ làm việc kéo dài từ 12-14
giờ/ngày, thậm chí đến 18 giờ/ngày, kể cả ngày nghỉ, điều kiện làm việc,
ăn uống, ở nghỉ tồi tệ, bị trả lương thấp hơn nhiều so với hợp đồng,
thêm vào đó còn phải chịu các hình thức hành hạ ngược đãi khác. (3)
- Sau khi gửi hai tấm hình cho mẹ thể hiện chị bị suy nhược cơ thể
nghiêm trọng, chị Huyền nhắn tin: “Con biết, con gửi hình này cho mẹ, mẹ
sẽ rất đau lòng. Nhưng biết đâu đây lại là hình ảnh cuối cùng của
con... Nếu con có mệnh hệ gì thì con cầu xin bố mẹ ngàn lần tha lỗi cho
đứa con này. Từng này tuổi chưa làm được điều gì cho bố mẹ vui lòng”.
Sau khi biết tình hình thực tế của con gái tại Ả rập Xê út, lo sợ quyền
lợi và tính mạng của chị Huyền bị xâm hại, đầu tháng 7-2016, (4)
- Bị chồng Hàn Quốc bóp cổ đến chết:
Ngày 14/1/2014, cảnh sát tỉnh Kangwon (Hàn Quốc) phát hiện thi thể một
cô dâu Việt trong phòng riêng của hai vợ chồng. Cô dâu người Việt xấu số
đó là chị Ngô Thị Nga, SN 1993, quê tại Hải Phòng, đang sống tại quận
Hongchon thuộc tỉnh Kangwon, Hàn Quốc.
Cảnh sát đã tiến hành khám nghiệm tử thi và sơ bộ kết luận, trong lúc vợ
chồng cãi vã, người chồng Hàn Quốc đã bóp cổ vợ mình đến chết, sau đó
anh này ra nhà kho của gia đình và uống thuốc độc tự vẫn. Chị Ngô Thị
Nga lấy chồng và chuyển đến Hàn Quốc sinh sống từ năm 2012. Năm đầu tiên
sống chung, mọi thứ trong gia đình tương đối ổn. Người chồng Hàn Quốc
làm công nhân trong một nhà máy ở gần nhà. Đến năm thứ hai, trong quá
trình chung sống thường xuyên xảy ra mâu thuẫn giữa hai vợ chồng, mâu
thuẫn mẹ chồng nàng dâu và dẫn đến cái chết bị thảm của hai vợ chồng chị
Nga.
Hai vợ chồng chị Ngô Thị Nga chết để lại đứa con 5 tháng tuổi. Sau
khi chị Nga bị chồng bóp cổ chết, gia đình chị ở Việt Nam không được
gia đình chồng báo tin.
- Bị chồng Hàn Quốc sát hại rồi ném xác xuống núi:
Vào cuối tháng 7/2014, Đỗ Thị Mỹ Tiên (SN 1987, quê Tây Ninh) bị chồng
là Lee Geun Sik (47 tuổi) sát hại rồi ném xác xuống núi. Cảnh sát địa
phương sơ bộ kết luận chị Tiên đã bị sát hại khoảng 5 ngày trước, sau đó
bị hung thủ đẩy xuống núi cùng với chiếc xe nhằm tạo hiện trường giả là
một vụ tai nạn. (5)
- Ngày 29 tháng 3 năm 2001, một trường hợp khác của cô Trần Thị... lấy
chồng Đài Loan (Ông Hung Kuo Chen) là một người bị mắc bệnh tâm thần.
Trong một lúc lời qua tiếng lại, người chồng đã cầm lấy chiếc búa đập
vào đầu cô dâu Việt Nam khiến cô bị mê man và được hàng xóm báo cảnh sát
để được đưa vào nhà thương chữa trị. Rồi đây sau khi cô dâu này được
chữa trị, nếu may mắn còn sống, chắc cũng sẽ cùng chung số phận mát mát
điên điên như người chồng, vì não đã bị trọng thương (6).
- Bị trói, dán miệng, khiêng bán cho tú bà:
Ngày 23/6 mới đây, cảnh sát Đài Loan bắt được vụ một phụ nữ Việt Nam bị
chồng lấy băng keo trói, dán miệng và đem khiêng bán cho một động mại
dâm với giá 60.000 đài tệ, tương đương 30 triệu đồng Việt Nam. (7)
- 18 tuổi, cô gái xinh đẹp có đôi mắt to tròn và nụ cười lúng liếng hân
hoan lấy chồng Đài Loan tên Liu Cheng-Chi (Lưu Chánh Kỳ), 39 tuổi. Trong
ngày cưới, cô dâu cười rạng rỡ, gia đình Linh đều "nở mày nở mặt" với
bà con xóm giềng vì chú rể không chỉ có tiền mà mặt mũi cũng bảnh bao,
tử tế. Tháng 4/2002, Linh theo chồng sang Đài Loan và bắt đầu một cuộc
đời tủi nhục. Thực tế, chồng Linh - ông Lưu Chánh Kỳ vẫn sống chung với
vợ cũ là Lin Lee Zhu (Lâm Lệ Như), 34 tuổi. Dù đã có với nhau một đứa
con gái, nhưng vì bà Lâm Lệ Như hay bị sẩy thai, không sinh được con
trai nối dõi nên vợ chồng họ bàn nhau ly hôn giả, để Lưu Chánh Kỳ sang
Việt Nam tìm vợ để sinh con trai và để có người giúp việc không công. Từ
khi bảo lãnh Linh sang Đài Loan, Lưu Chánh Kỳ bắt đầu một cuộc sống
trác táng, hằng đêm Lưu cùng lúc ngủ chung một giường với cả hai vợ, một
vợ giả ly dị và một vợ vừa mới cưới. Ban ngày, Linh phải làm tất cả mọi
việc trong nhà để phục vụ cả nhà như một ô-sin. Đêm, Linh thường xuyên
bị cả vợ chồng Lưu cưỡng bức phải "chơi trò dâm loạn 3 người trên một
giường". Thế vẫn chưa đủ. Ba tháng sau đó, vợ chồng Kỳ - Lưu mới bắt đầu
giở trò hành hạ Linh dã man bằng nhục hình. (8)
Người dân miền Nam sống dưới thể chế mà người cộng sản bêu rêu là "một
chế độ tư bản bóc lột, một chế độ khát máu lê máy chém khắp nơi, bị cai
trị bởi đế quốc Mỹ và tay sai"... nhưng không ai vượt biển, vượt biên cả
mà ngược lại cụ Diệm còn cưu mang hơn cả triệu người miền Bắc trốn chạy
thể chế "ưu việt" cộng sản. Rồi sau khi "thống nhất" dưới một thể chế
luôn tự hào là văn minh nhưng người dân cả 2 miền Nam-Bắc lại một lần
nữa gần 2 triệu người phải bỏ chạy lần thứ hai.
Trong cái gọi là "chiến thắng" ấy, khiến một nữ nhà văn, một "chiến sĩ
cụ Hồ" vượt Trường Sơn là Dương Thu Hương đã phải ngồi bệt xuống đường
phố của Sài Gòn mà ôm mặt khóc rằng: "Bọn man rợ đã chiến thắng nền văn
minh".
Từ dạo đó, đất nước và dân tộc đã triền miên ngụp lặn trong vũng lầy của
đói kém, phải ngày ngày đối mặt với muôn vàn khó khăn, với lũ đần độn
khỉ rừng. Một thời kỳ mà cây cột điện cũng mang những nỗi buồn vàng vọt,
nếu có được đôi chân thì nó cũng ra đi.
Một chế độ mụ mị và bưng bít, lấy gian xảo và lọc lừa để làm kim chỉ nam
trong các sách lược vận hành đất nước, sai sửa triền miên, xem dân như
con vật để làm thí nghiệm cho những tư duy quái đản, quê mùa và đần độn.
Một chế độ mà cuộc sống của người dân còn thua xa con chó của xứ người,
mạng sống rẻ rúng như bèo dạt mây trôi. Người cộng sản đã phá vỡ gần như
toàn diện nền nhân bản đạo lý tốt đẹp được truyền giữ qua bao đời. Trộm
cướp, giựt dọc, dối gian đã nối bước và phát triển theo một "gương" của
một tên sát nhân, lừa bịp và ăn cắp, chối vợ bỏ con, hỗn láo, điêu ngoa
Hồ Quang - Hồ Chí Minh gốc Hẹ.
Những hệ quả ấy, người Việt Nam hôm nay khi ra nước ngoài phải nhận lãnh
những tia nhìn khinh bỉ nơi cửa khẩu của các phi trường, phải đọc những
bảng cấm bằng tiếng Việt "Ăn cắp là tội phạm" "Đổ bỏ thức ăn buffet là
hoang phí". Phải mang mặc cảm ưu tư khi cầm hộ chiếu của một nước có tên
là Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.
Dưới một cơ chế toàn trị đầy sắc máu nên người dân ngày càng trở nên èo
uột, bệnh hoạn về cả thể chất lẫn tinh thần. Nợ nần ngày càng chồng chất
bởi công quỹ đã lọt vào túi riêng của đảng mà người dân phải oằn lưng
gánh chịu, đất nước ngày càng tụt hậu, thẹn mặt với lân bang. Một cơ chế
mà đảng phái chính trị hoàn toàn ngồi xổm trên pháp luật, hoàn toàn có
quyền quì gối trước giặc ngoại bang Tàu cộng để cuối cùng là đẩy toàn
dân vào kiếp đọa đày, số phận tôi tớ của đất nước vong nô.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét