Vừa có tin Bắc
Kinh rục rịch kéo giàn khoan HD981 đi vào ngày 15/7, dù chưa biết có phải vì trận
bão Rammasun đang ập tới hay không và dù chưa biết giàn khoan được kéo vào gần
hay xa hơn hải phận Việt Nam, giới lãnh đạo đảng nhanh nhạy tuyên bố "chiến
thắng".
Dĩ nhiên lãnh đạo
đảng đủ khôn ngoan để tung ra trước một vài quả bóng thăm dò nhè nhẹ như Tiến sĩ
Nguyễn Thị Lan Anh, Phó giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Biển Đông của
Học viện Ngoại giao Việt Nam. Bà nhận định trên đài BBC rằng việc Trung
Quốc rút giàn khoan sớm hơn một tháng so với kế hoạch là “nhờ tiếng
nói của Việt Nam cũng như dư luận thế giới”. Nhưng bà không cho biết loại
"tiếng nói" nào của Việt Nam. Đó là những lời phản đối tràn
ngập của người dân Việt Nam
hay những câu "đây chỉ là chuyện nhỏ trong gia đình" của lãnh đạo?
Sau đó, Ban Tuyên
Giáo cho tăng cấp với việc báo đài đồng loạt đăng lời nạt với theo của Thủ
tướng
Nguyễn Tấn Dũng: “Không được tái diễn hành vi hạ đặt trái phép giàn khoan cũng
như các hành vi vi phạm chủ quyền, quyền tài phán trên vùng biển của Việt Nam". Người
nghe lập tức phải tự hỏi: Trong 2 tháng rưỡi vừa qua ông Dũng đã làm gì và nếu
Trung Cộng đem giàn khoan trở lại - và khá chắc là họ sẽ trở lại sau mùa biển động
- ông Dũng sẽ làm gì??
Sẵn trớn xông lên,
Ban Tuyên Giáo cho thêm ông Hà Lê, Cục phó Cục Kiểm ngư Việt Nam, bồi tiếp: "Tôi cho rằng Trung Quốc di
chuyển giàn khoan vì sức ép đấu tranh của các lực lượng chấp pháp của Việt Nam trên biển;
trên nhiều mặt trận khác họ đều rơi vào thế bị động, cô lập". Chỉ mới vài
ngày trước cái Cục của ông Hà Lê còn tung ra đủ loại hình ảnh về tàu kiểm ngư,
tàu cảnh sát biển Việt Nam bị đâm nát đuôi, nát sườn bơi lết về bờ để than thở
với thế giới, nên người ta không hiểu lý do gì khiến Trung Cộng sau khi tha hồ đâm
nát tàu của "lực lượng chấp pháp" Việt Nam lại sinh hãi sợ đến thế
???
Cư dân mạng trong
mấy ngày qua lại có một dịp cười lăn lộn.
Vì theo lẽ thông
thường, để được gọi là "chiến thắng"
thì ít nhất phải có phần “chiến” trong đó. Nhưng từ ngày 2/5, tức là ngày
giàn khoan chính thức bỏ neo tại thềm lục địa Việt Nam, lãnh đạo đảng và nước cương
quyết im lặng tuyệt đối nhiều tuần liền. Sau đó, khi áp suất dư luận quá lớn, họ
đành thì thầm vài câu với vài tổ cử tri chứ không dám xuất hiện trên các diễn đàn
quốc gia. Có vị lãnh đạo còn cho vợ ra đại diện mình tại... một quán cơm xã hội
cho báo chí chụp hình. Không biết ông muốn nói lên điều gì qua động thái đó. Rất
lạ!
Trong suốt 2 tháng
rưỡi đó, may mắn có được một anh vừa tuyên bố một câu mạnh miệng ở Philippines "không
đổi chủ quyền lấy hữu nghị viển vông", thì lập tức có hàng chục anh khác hốt
hoảng chạy theo ráng xóa cho sạch, với hàng loạt các than thở mong muốn "hốt
lại bát nước đầy". Họ hốt hoảng đến độ phải cử cả anh đứng đầu ngành bảo vệ
tổ quốc ra đứng trước thế giới tuyên bố đây chỉ là chuyện lục đục rất thường trong
gia đình chúng tôi thôi. Và chính anh bạo miệng tại Philippines
nói trên cũng lập tức ôm hôn thắm thiết để tạ lỗi với viên quan đại diện mẫu quốc
sang Việt Nam
dạy bài “bốn không được.”.
Sau đó, mọi tàu
hải quân Việt Nam đều tuyệt đối "bám bờ" trong lúc lãnh đạo không ngừng
đề cao và thúc đẩy ngư dân tay không ra khơi bám biển. Những bà con ngư dân này
được ca ngợi là những "cột mốc sống". Và cứ thế, khi các "cột mốc
sống" gặp tàu Trung Cộng thì bà con chúng ta lại cô đơn và đau đớn trở thành
"cột mốc chìm", "cột mốc chết". Rồi các "cột mốc sống"
khác lại bị đẩy ra trám chỗ. Không chỉ tàu hải quân, mà cả tàu kiểm ngư và tàu cảnh
sát biển CHƯA BAO GIỜ dám nhảy vào can thiệp cho ngư dân, dù chỉ một lần.
Nhiều cư dân mạng
đã nhận xét: lần này giới lãnh đạo đảng và nhà nước ta kết dính với nhau bằng một
chữ HÈN.
Hèn đến độ chỉ một
bản nghị quyết chính thức của Quốc Hội - tức chỉ đấu võ mồm và trong phòng lạnh
tại Hà Nội - mà cũng chỉ dáo dác nhìn nhau, không dám thông qua. Chỉ khi Quốc Hội
Mỹ xa xôi - mà đảng ta tới nay vẫn coi là kẻ thù lâu dài - ra nghị quyết phản đối
giàn khoan, thì báo đài của đảng liền vỗ tay khen ngợi.
Mức hèn và mức bí
lên cao đến độ trong mấy ngày trước thời điểm Bắc Kinh kéo giàn khoan đi, lãnh đạo
đảng còn mang cả phi công Nguyễn Thành Trung (người phản bội VNCH năm 1975) ra
phủi bớt bụi bặm rồi giao cho bài bản đổ tội mất Hoàng Sa cho Tổng thống Nguyễn
Văn Thiệu!
Nhưng thôi kệ.
Ai muốn nhận chiến thắng, chiến công gì cũng được. Người dân đã thấy quá rõ và đang
cười lăn lộn. Nhưng cười xong mặt ai cũng méo xệch vì các hiểm nguy không những
vẫn còn nguyên mà lại có xác suất cao sẽ tăng gấp bội sau mùa biển động năm nay.
Thật vậy, sau mùa
bão tố này, các giàn khoan sẽ mọc như nấm, vì giàn khoan HD981 đã giúp Bắc Kinh
kiểm chứng: (1) Không như các vụ trong vùng biển giáp Nhật Bản, giáp
Philippines, tại Biển Đông không có nước nào ra đối đầu quân sự với Bắc Kinh;
(2) Bắc Kinh có thể vào và ra vùng Biển Đông của Việt Nam mà không có khó khăn,
trắc trở nào về kỹ thuật, vận chuyển, bảo vệ an ninh; (3) Lãnh đạo CSVN không dám
làm gì ngoài những thủ thuật tuyên truyền và các nỗ lực bịt miệng dân chúng. Không
có liên minh nào thành hình nếu không có sự tham gia của Việt Nam.
Song song với sự
hiện diện của HD981 để thu hút sự chú ý của thế giới, Bắc Kinh đã gấp rút xây
thêm các căn cứ quân sự tại cả Hoàng Sa và Trường Sa. Trung Cộng đã xử dụng hữu
hiệu thủ thuật cố hữu của các chế độ Cộng Sản. Đó là bóp cổ 10 phần rồi nới tay
1 phần, để nạn nhân khoan khoái quên luôn 9 phần kia. Thế giới đang thở phào về
sự ra đi của giàn khoan HD981 và quên luôn các căn cứ quân sự Bắc Kinh vừa xây
hoặc mở rộng tại Biển Đông. Trong thời gian trước mặt, nhân danh bảo vệ bí mật
quân sự, Bắc Kinh sẽ khoanh nhiều vùng biển cấm tàu qua lại. Vùng Nhận Dạng Phòng
Không mà họ tuyên bố gần đây cũng nằm trong tiến trình này.
Và với sự bành trướng đó của Trung Cộng
sau mùa biển động năm nay, số mạng của từng chiếc tàu đánh cá Việt Nam và sinh mạng
của bà con ngư dân sẽ bị đặt vào tình trạng hiểm nghèo hơn bao giờ hết. Chưa
bao giờ việc thắt các "cột mốc sống" vào cổ họ lại hèn hạ và dã man
hơn lúc này!
Hầu hết, giới phân
tích tình hình đều đồng ý Bắc Kinh không hề có ý định ngừng lại với HD981. Những
nhận xét tiêu biểu như của ông Dương Danh Dy, một người từng phục vụ lâu năm trong
ngành ngoại giao, cho thấy: "Chắc chắn khi mà có dịp thì họ còn giở trò nữa
và những bước sau của họ đều nguy hiểm hơn những bước trước. Ở Biển Đông, trước
đây họ làm những chuyện như chỉ cắt cáp và đâm tàu nhưng giờ họ đã đặt giàn
khoan vào sâu trong thềm lục địa của Việt Nam"; hoặc như của Tiến sỹ
Jonathan London: "Tôi đã đọc các tài liệu của Trung Quốc và họ nói rằng họ
sẽ chiếm đảo của Việt Nam, và thậm chí có nguồn tin mà tôi đọc trên mạng của
Trung Quốc còn nói rõ là chiếm một nửa Việt Nam, chứ không phải là họ để yên
đâu". Chính báo chí Trung Cộng cũng khoe hiện có khoảng 30 giàn khoan lớn
nhỏ đã được chuẩn bị để kéo xuống Biển Đông.
Chính vì vậy mà
mùa biển động hiện nay là khoảng thời gian vô cùng quí báu để giới lãnh đạo
CSVN xúc tiến gấp các vụ kiện Trung Cộng ra các tòa án quốc tế, vì các lý do từ
bảo vệ chủ quyền đến bảo vệ ngư dân. Việt Nam có đủ các chuyên gia về luật quốc
tế để cố vấn về cho nỗ lực này (*). Và đây cũng là khoảng thời gian quí báu để
tham gia hoặc xây dựng gấp các liên minh quốc tế để cùng nhau phòng thủ Biển
Đông.
Nhưng thay vì làm
các việc đó, người ta chỉ thấy giới lãnh đạo CSVN bận rộn tuyên bố chiến thắng
một cách trâng tráo như đã nêu trên, rồi cho đại sứ Việt Nam tại Liên Hiệp Quốc
Lê Hoài Trung ngỏ lời mời Trung Cộng cùng thăm dò, khai thác dầu mỏ ở Biển Đông
(**).
Phạm Nhật Bình
=====
0 nhận xét:
Đăng nhận xét