Kỳ Văn Cục
Ông là ai??? Ông chẳng có gì đặc sắc về ngoại hình. Cao – gầy – thấp
– bé – tròn – vuông cũng tùy vào trường hợp ông ở ống hay ở bầu. Giới tính là
nam hay nữ cũng chẳng quan trọng nên gọi (mẹ nó) là ông cho gọn. Tuổi của ông
cũng “bao la” lắm, có thể đầu đã bạc hoặc có thể tóc lấm tấm muối tiêu mà cũng
có thể còn đen nhánh, mũi dãi lòng thòng. Có lúc ông đóng vai một nhà hiền triết
nhưng sẳn sàng phừng phừng sân si nếu có ai đó (ngu dại) nói rằng ông không
thuộc thành phần chống cộng. Có lúc ông điên điên, dở dở như cụ Chí làng Vũ Đại
nhưng dễ dàng nhu mì khi được vuốt ve tán thưởng bằng những lới có cánh “Anh là
năm bờ quanh chống cộng!!!”…. Yeahhhh… ông sướng tít mây xanh và hôm đó (chắc
chắn) ông bỏ vài đô mua thêm hai lọ sơn: một đỏ, một vàng. Chi vậy??? Hạ hồi
phân giải.
Ông chống cộng kinh lắm nhé. Bằng nhiều kiểu cách mà cách nào cũng
bằng cái mồm. Có khi ông bỏ nhỏ, rỉ tai “con này là vẹm chính cống còn thằng kia
thì ăn phải bả cộng sản”. Hỏi: “Sao biết???”
Ông chắc như bắp: “Chời… con nhỏ đó dzià VN đứng dưới cờ đỏ sao
dzàng, trên là khẩu hiệu bác hồ muôn năm mờ. Cả… thế giới biết mà mày hổng chịu
biết ” (?!)
Ông vênh váo (tố cáo) “đảng này” ra điệu về VN để đánh bóng chớ đấu
tranh cái con khỉ mốc gì. “Tụi nó” có quốc tịch Pháp, Mỹ, Úc đâu sợ bị CS giết
mà lo, có lo là lo tốn tiền thuế của bọn mình cho chính phủ phải can thiệp với
việt cộng thôi. Còn mấy tay “đảng kia, đảng nọ” chỉ là những cái bóng ma của quá
khứ, toàn ngâm bài Nhớ Rừng mí nhau… v.v… (hoặc) “Thằng nọ” có “bách rao” CS nên
vẹm mới cho nó ra hải quại lãnh thưởng, “tụi kia” được đào tạo bí mật nên mới
nghênh ngang qua ngồi Quốc hội Mỹ để mà quay dzề lại
ngon ơ…”.
Hỏi: “Còn thằng kia ăn bả cộng sản ra sao ?”
Ông khệnh khạng ra vẻ biết tỏng tòng tong ba đời dòng họ nội
ngoại nhà “nó” mà rằng: “Ông nội nó làm cho dziệt minh, bố nó là dziệt cộng nằm
dzùng, sau bảy lăm nhở dzậy mới hông bị đánh tư sản… Nó thao túng triền thông
hải quại, có thế mạnh nên khó dzạch mặt nó. Nhưng dzì lương tâm dzà trách nhiệm
nên mình phải bỏ công ăn dziệc làm để thí mạng cùi dzí
nó.”
“Vậy à??? Vậy thì lấy gì ăn???”
“Mình có “chính nghiã” nên cộng đồng ủng hộ, đóng góp. Mày cũng nên
vì trách nhiệm lương tâm mà đóng góp cho… tao.”
Blablabla… Đại
loại là như vậy.
Tiá
má ơi. Ông đốt cả dãy Trường Sơn mà soi xem ở cái xứ “cộng quà xạo hết chỗ nói”
này có công sở nào, hội trường nào mà không có con ma xó họ Hồ đứng rình từng
sợi lông… mũi của người ta không chớ. “Đảng này” không về VN thì ông cho là
chống cộng bàn phím. “Đảng kia, đảng nọ” có kế hoạch thì phải đệ trình cho ông
duyệt hay sao??? Còn cái vụ lý lịch ông nội, ông ngoại người ta tưởng chỉ có
thằng vẹm soi mói để “nâng cao quan điểm” thôi ông ơi. Hỏi thử gia đình nào,
dòng họ nào mà không có chút liên hệ huyết thống với “phiá bên kia, bên
này”??? Ăn thua ở chỗ việc làm ích lợi của người ta cho cộng đồng
kià.
Ông
“nhỏ nhẹ” không xong thì ông (sẳn sàng) bộc lộ bản chất “chống cộng” thứ thiệt
của ông: tặng cho người đối diện cái nón cối và gào thét (hơn cả điên cuồng)
YOU’RE VI XI BECAUSE YOU… HỔNG CHỐNG CỘNG NHƯ MI (ME)…”.
Vũ
khí của ông đơn giản (bỏ mẹ): sơn vàng tràn mình, sơn đỏ ngậm đầy họng (hàm
huyết) và tay lăm lăm mũ cối sao vàng… tự ông sản xuất.
Sau
hai mươi năm chiến tranh xương máu tràn lênh vì chủ nghiã điên cuồng nhưng chẳng
mấy ai điên cuồng chống cộng kiểu như ông. Sau gần bốn mươi năm lưu biệt hải
ngoại, ngậm ngùi cho hàng nửa triệu sinh linh làm mồi cho cá và hải tặc lẽ nào
không ai hiểu, để bây giờ chỉ mỗi (duy nhất) loại người như ông – dân buôn nón
cối không cần lời- được “độc quyền chống cộng” hay sao ???
Loại
người như ông cho dù có ăn mặc bảnh bao, sơn phết vàng rực nhưng (tinh mắt) sẽ
thấy rõ sơn đỏ tràn ra khoé mép và một hành trang chống cộng (vay mượn) trần
truồng, phá sản dưới dế trên răng.
Vâng,
chúng tôi công nhận ông là “năm bờ oanh chống cộng… đồng” một cách điên cuồng
nhất với những hành động chụp mũ, bêu riếu những người đang hoặc đã trực diện
chống lại bọn phỉ cộng ở ngay trên quê hương Việt Nam. Còn ông, ông nằm ngoài
này nếu không ăn queo-phe của chính phủ thì ông cũng ăn vạ cộng động (để chống
phá lại cộng đồng) thôi ông ạ.
Nhận
diện ra loại như các ông cũng chẳng có gì là khó: THÂN CHÓ, MỒM LOA, MẮT ỐNG
DÒM, TAI RADAR, ÓC… HEO ĐẤT RỖNG TUẾCH”.
Viết
xong cảm khái vài câu:
Ngồi
buồn tháo tất ngửi chơi,
Ngửi xong mới biết sự đời thối tha.
Quét ra rác, bói ra ma…
Tưởng CHỐNG CỘNG SẢN hoá ra CỘNG ĐỒNG.
Ngửi xong mới biết sự đời thối tha.
Quét ra rác, bói ra ma…
Tưởng CHỐNG CỘNG SẢN hoá ra CỘNG ĐỒNG.
Than
ôi.
Strasbourg,
cận kề ngày bức tường ô nhục sụp đổ lần thứ 25.
– KVC -
– KVC -
0 nhận xét:
Đăng nhận xét