Họ là những "ngu trung". Hai chữ "ngu trung" ở đây xin hiểu
theo nghĩa khác trần trụi hơn. Ngu là ngu xuẩn. Trung là trung thành. Họ là
những trí thức trung thành với chế độ cộng sản một cách ngu xuẩn. Sứ mệnh đấu
tranh của họ là cứu đảng CSVN chứ không phải vì một nước VN dân chủ và phú
cường.
Câu chuyện xung quanh một ông làm thơ là
một minh chứng hiển nhiên nhất về ngu trung XHCN. Ông sáng tác những vần thơ 4
chữ hay và có ý nghĩa. Những vần thơ lên án chế độ quan liêu thối nát, lên án
bọn tham quan, than vãn thân phận của người dân. Ông nói
thẳng:
Cứ nói thẳng cho
gọn:
Ở nước ta bây
giờ
Không ai tin cộng
sản.
Có tin chỉ giả
vờ.
Ông ấy không tin vào cộng sản. Ai cũng
nghĩ ông ấy là người đấu tranh cho dân chủ và tự do. Thế rồi đùng một cái, ông
tuyên bố rằng đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng là "liêm khiết", "ta đã tiến bộ và
đổi mới lắm rồi đấy", "Tôi... biết ơn những gì chế độ đã làm cho đất nước từ
ngày đổi mới", "Tôi tin... sớm muộn gì sẽ có dân chủ và tự do thật sự"... Qua
những bộc bạch này ông lộ nguyên hình là một người cộng sản, một kẻ ủng hộ chế
độ cộng sản. Ông có vẻ nằm mơ ban ngày khi tin rằng duy trì chế độ thì VN sẽ tự
động thành dân chủ và tự do!
Ông là một "trí thức" ngu trung. Nhưng VN
còn nhiều loại ngu trung khác.
Loại ngu trung là cựu quan chức của chế độ
CSVN. Họ là những cựu quan chức cao cấp trong chế độ, sau khi nghỉ hưu họ tụ tập
nhau thành một câu lạc bộ không chính thức. Những người trong "câu lạc bộ" vẫn
mang thẻ đảng trong người, vẫn thần tượng Hồ Chí Minh, vẫn tin vào cái gọi là
"Cách mạng tháng 8", vẫn nghĩ công đánh Pháp là của Việt Minh. Nhưng họ không
còn tin vào cộng sản, họ thấy cái chủ nghĩa này sai trái, phản dân hại nước. Họ
biết và thấy đồng nghiệp trong bộ máy của đảng tham nhũng ngay trước mặt họ. Họ
không ưa gì Trung Cộng. Họ cũng không ủng hộ VNCH. Họ hay viết kiến nghị van nài
được đối thoại với đảng trưởng. Sứ mệnh của họ là cứu đảng. Họ mong chờ ngày
đảng cộng sản sẽ chuyển biến thành một đảng khác ít tàn ác hơn và kém dã man
hơn. Loại ngu trung này khá nhiều, thường mang danh trí thức. Đám ngu trung này
nằm mơ vì họ không nhớ rằng Boris Yeltsin đã kết luận rằng cộng sản không thể
thay đổi mà phải đào thải nó.
Một loại ngu trung nữa là những kẻ tuy
không được đào tạo và trưởng thành trong XHCN nhưng lại đóng vai trò rất đắc lực
cho chế độ CSVN. Họ là những người được VNCH gởi đi du học trước 1975. Trong lúc
ở nước ngoài họ lập bè nhóm và liên lạc với cộng sản bắc Việt, trở thành một
cánh tay nối dài của cộng sản. Họ biểu tình chống VNCH và chống Hoa Kỳ. Đến ngày
"giải phóng" họ hí hửng về nước kể công nhưng bị cộng sản bắc Việt dội cho một
gáo nước lạnh. Ai có thể tin được những kẻ hai mặt. Họ quay sang bất mãn. Họ lập
website điểm tin nhưng chỉ chọn lọc những bài có lợi và quảng bá cho chế độ. Họ
làm báo để nâng bi chế độ. Danh sách những người này thì rất dài, một số đã về
VN sống những ngày cuối đời, một số chọn ở nước ngoài. Họ liên kết với ngu trung
trong nước viết hàng tá kiến nghị lên đảng CSVN xin... đổi mới. Sứ mệnh của họ
là cứu đảng chứ không phải xóa bỏ đảng CSVN.
Mới đây lại xuất hiện một nhóm ngu trung ở
hải ngoại. Họ là những người được chế độ CSVN gởi ra ngoài du học và ở lại. Phần
đông họ là người miền bắc. Sau một thời gian học tập họ nhận ra chế độ cộng sản
là một tai họa cho đất nước. Nhưng họ là loại "con ông cháu cha", họ có thể
không phải là đảng viên nhưng cha ông họ là đảng viên, họ được đi học là nhờ vào
thế lực của cha ông họ. Do đó, họ không thể ra mặt chống đảng CSVN một cách
thẳng thừng, họ chỉ rón rén chống... tham nhũng. Về bản chất họ là những người
đã bị tẩy não khi còn ở trong nước, nên họ yêu quí "Bác Hồ" của họ, họ vẫn cho
rằng "Cách mạng tháng 8" là một cuộc cách mạng "vĩ đại". Họ có mục tiêu chính là
cứu đảng để tiếp tục hưởng lợi.
Trong thâm tâm họ chẳng ưa gì chế độ VNCH
và khinh thường người miền nam. Cái tâm của họ thỉnh thoảng cũng lộ ra khi họ
lớn tiếng thóa mạ chế độ VNCH và "Mỹ Ngụy". Họ trung thành với chế độ cộng sản
nhưng sống trong chế độ tự do. Họ lợi dụng tự do của Hoa Kỳ để làm việc cho cộng
sản. Họ sum suê đón các quan thầy của họ từ CSVN sang du lịch và báo cáo thành
tích hoạt động.
Nói đúng ra ngu trung là sản phẩm của cộng
sản. Người cộng sản đã thành công ngoạn mục trong việc thay đổi bộ não của đám
ngu trung, cho họ cái nhãn "trí thức", để rồi dù không thích đảng đám trí thức
này vẫn một lòng vì đảng và cứu đảng. Bi kịch của VN cũng nằm ở đám ngu trung.
Thử tưởng tượng một ngày VN có dân chủ và tự do thì đám ngu trung này sẽ làm gì?
Họ sẽ tiếp tục khôi phục cái đảng đã cho họ cái não trạng ngu trung y như những
gì chúng ta đang thấy ở các nước Đông Âu. VN chỉ có thể dân chủ và tự do khi đám
ngu trung không tồn tại nữa.
Không nên tin vào ngu
trung.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét