FB Duy Lê
Cộng đồng mạng lại dậy sóng với hợp đồng tình ái của một hoa hậu và
một đại ngu mặt khỉ. Đó là sự quan tâm bình thường của một xã hội với những việc
trái với luân thường đạo lý, trái với đạo đức xã hội.
Tuy nhiên, ở đâu đó lại nỗi lên lời trách móc rằng, điều đó
chẳng đáng quan tâm thay vì chúng ta quan tâm nhiều hơn tới blogger Nguyễn Hữu
Vinh với mức án 5 năm tù giam cho hành động tuyên truyền sự thật, hay nhà đấu
tranh chống bạo quyền Cấn Thị Thêu với mức án 20 tháng tù giam cho hành động bảo
vệ quyền lợi của người dân nghèo trước bạo quyền.
Cá nhân tôi lại thấy khác. Tất cả các mối quan tâm tới xã hội
đều đáng được trân trọng như nhau. Con người ta thường bày tỏ quan điểm về những
điều mà họ nghĩ rằng họ hiểu rõ, những điều mà họ bức xúc. Và điều họ bày tỏ thể
hiện điều họ quan tâm.
Nguyễn Hữu Vinh là một nhân cách lớn và anh ta đáng được quan
tâm. Điều đó là hiển nhiên.
Tuy nhiên, cái hợp đồng tình ái kia, nếu nhìn về góc độ xã hội,
đó không chỉ là trường hợp cá nhân, đó chính là đạo đức xã hội, đó chính là vấn
nạn mà chúng ta đang đối diện trong thời đại kim tiền, khi mà con người mất niềm
tin vào cuộc sống, mất niềm tin vào đấng tối cao.
Nếu chúng ta theo dõi tin tức thì thời gian gần đây rộ lên rất
nhiều trường hợp các quan chức có bồ nhí và đây giống như một phong trào “thượng
lưu” của các quan chức. Đây thực sự là một vấn nạn của xã hội. Nó đánh sập nền
đạo đức truyền thống của dân tộc bởi thói ăn chơi theo phong trào của những
người nắm giữ pháp luật.
Chúng ta đấu tranh cho xã hội dân chủ thì hiển nhiên là chúng ta
phải quan tâm tới số phận của những con người đang dấn thân cho quá trình dân
chủ hóa đất nước. Tuy nhiên, chúng ta đấu tranh cho xã hội tức là chúng ta đấu
tranh cho nền văn hóa, đạo đức, truyền thống và sự công bằng của xã hội đó,
chúng ta đấu tranh cho từng cá nhân cấu thành nên xã hội đó. Và vì vậy, sự quan
tâm dù là ở khía cạnh nào thì nó cũng đáng được trân trọng như nhau.
Chúng ta trách người dân tại sao không quan tâm tới Formosa
nhưng chúng ta có biết tại sao lại như vậy? Là người dân chưa hiểu rõ sự việc gì
đang diễn ra hay họ không quan tâm? Là người dân không hiểu rõ tầm quan trọng
của sự việc hay người ta e ngại khi đụng chạm tới chính quyền?
Chúng ta trách người dân tại sao quan tâm tới hoa hậu mà không
quan tâm tới Cấn Thị Thêu hay Nguyễn Hữu Vinh mà chúng ta không thử tìm hiểu có
bao nhiêu người biết tới Cấn Thị Thêu hay Nguyễn Hữu Vinh và những việc họ làm?
Hay người dân nghĩ gì về hai người này, là anh hùng hay phản động?
Cá nhân tôi rất nhiều lần trách người dân vô cảm, hèn nhát. Điều
này không thể phủ nhận nhưng không phải là tất cả người dân đều như vậy. Qua
tiếp xúc với những người dân nghèo, tôi thấy rất nhiều người còn ngây ngô chưa
hiểu được quyền của mình, rất nhiều người còn mờ mịt về những gì đang diễn ra
trong xã hội. Tôi nghĩ, hiểu và khai thông sự hiểu biết của dân chúng mới là
công việc chính mà chúng ta phải làm chứ không phải là trách móc hay chửi
bới.
Chúng ta đấu tranh cho nền văn minh nước nhà bằng phương pháp
bất bạo động thì việc cần làm là tranh thủ sự ủng hộ của toàn xã hội chứ không
phải đẩy người dân ra xa chúng ta. Chính vì vậy, sự quan tâm của người dân dù là
ở khía cạnh nào thì cũng là đáng quý và việc chúng ta cần làm là hướng họ vào
những điều quan trọng hơn.
Tuy nhiên, mỗi cách viết của một người đều có một đối tượng mục
tiêu của họ. Và mỗi status về xã hội đều có một giá trị nào đó và đáng được trân
trọng. Tôi không phê phán hay lên án những ai trách mắng xã hội, tôi chỉ hy vọng
mỗi status như vậy hướng tới lời kêu gọi sự hưởng ứng của xã hội nhiều hơn mà
thôi.
Và tôi mong rằng, tất cả những ai đang đấu tranh cho xã hội đều
hiểu rằng, đấu tranh cho xã hội là đấu tranh cho từng cá nhân trong xã hội, và
mỗi cá nhân đều có giá trị như nhau, và đáng được quan tâm như nhau.
FB Duy Lê
0 nhận xét:
Đăng nhận xét