Vũ Bất Khuất
70 năm dân và đất nước Việt Nam luôn sống trong sợ hãi, những nỗi sợ hãi ấy luôn luôn xuất phát từ giới cầm quyền khi họ mang đến chiến tranh, khủng bố, đàn áp, bắt cóc, trấn lột và cả sự dối trá song hành cùng sự ngu xuẩn.
70 năm dân và đất nước Việt Nam luôn sống trong sợ hãi, những nỗi sợ hãi ấy luôn luôn xuất phát từ giới cầm quyền khi họ mang đến chiến tranh, khủng bố, đàn áp, bắt cóc, trấn lột và cả sự dối trá song hành cùng sự ngu xuẩn.
Từ tháng 8 năm 1945 trở về trước thì sợ thực dân Pháp và chính quyền tay
sai thì đã rõ. Nhưng sau khi cái nhúm người được gọi là “Chính quyền về
tay nhân dân” thì nỗi sợ hãi càng khủng khiếp hơn; bắt cóc, thủ tiêu,
thanh trừng và khủng bố. Rồi ngày 20-7-1954 ở miền Bắc là CCRĐ, là HTX
Nông Nghiệp, là đấu đá quyền lực, là đẩy thanh niên vào nam làm bia với
chiêu bài Giải Phóng, còn ở miền Nam thì nhân dân và chính quyền VNCH
phải gồng mình ra với cảnh đào đường, phá lộ, phá cầu, pháo kích, khủng
bố, ám sát và bạo loạn với những trò láu cá về chính trị, dối trá về
tuyên truyền. Và ngày 30-4-1975 cái ác lên ngôi thì bao nhiêu hành vi
tàn độc ấy gom góp lại cùng với những bản án tử hình công khai, bí mật,
những đợt cải tạo CTN, đổi tiền, ngăn sông cấm chợ… tuôn vào đất nước
một nỗi sợ hãi khủng khiếp trước những nụ cười vênh váo, ngu xuẩn của
cái gọi là chính quyền nhân dân.
Rồi theo tháng ngày, người dân có thêm nỗi sợ hãi mới, “công nhân bị
tăng ca và quỵt nợ lương, BHYT-BHXH” “Nông dân vướng cảnh được mùa mất
giá, được giá mất mùa”.
Gần đây nhất là thực phẩm và môi trường nhiễm độc và những vụ giết người
hàng loạt ở Bình Dương, Nghệ An, Lào Cai. Cùng với hàng loạt cái chết
trong đồn Công An, trại tạm giam v.v… Chịu đựng. Chịu đựng. Cả một đất
nước, cả một dân tộc chịu đựng sự sợ hãi đến hèn mọn và xấu xí.
Nhưng rồi sự sợ hãi ấy bỗng dưng biến tướng trước tiếng súng Yên Bái,
mùi hôi thối nồng nặc của hàng ngàn tấn cá chết tại ven biển miền Trung
và các sông ngòi trên cả nước, những cơn lũ điện, bão trời và những phát
ngôn bá xàm bá láp cùng những hành vi vô cảm tham lam của những con
người từng đi gieo sợ hãi suốt 70 năm. Họ đang sợ hãi. Họ sợ Cấn thị
Thêu, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Lm Đinh Hữu Nam… Họ sợ luôn cả những con
người từng cùng phe với họ, hưởng ân sủng và sự bao che của họ như
Nguyễn Như Phong, Trịnh Xuân Thanh, Lê Bình… Một mặt họ vẫn trấn áp nhân
dân bằng những biện pháp tàn bạo nhất thì họ cũng tung những cú đấm vào
mặt nhau không thương tiếc. Phạm Quý Ngọ, Nguyễn Bá Thanh, Phạm Duy
Cường, Ngô Ngọc Tuấn, Đỗ Cường Minh… cả một tên tử tù Dương Chí Dũng
cũng về chầu Diêm vương mà không ai biết rõ tại làm sao?
Giặc Tàu đang càng lúc càng lộ rõ dã tâm. Sự sợ hãi chuyển hướng càng
lúc càng mạnh mẽ. Bọn CSCĐ cởi áo lột lon ở cổng DN. Formosa trước
30.000 người biểu tình đòi “China Get Out”. Lệnh cấm những phương tiện
giao thông khách không chở người khiếu kiện ở Kỳ Anh (Nghệ An). Các chóp
bu hai tập đoàn gian manh Tàu Việt cấp tập gặp nhau là những biểu hiện
sinh động nhất của sự sợ hãi đang chuyển hướng. Người dân Việt và đất
nước của họ bỗng dưng không còn sợ hãi và tất nhiên không còn xấu xí
22.10.2016
0 nhận xét:
Đăng nhận xét