Ads 468x60px

Thứ Ba, 27 tháng 5, 2014

Vì sao dân ta sợ?

Trần Duy Sơn
Tôi có một người bạn, chửi CS ra rả suốt ngày, không bao giờ xem tv CS, uống café chỉ nói chuyện "phản động". Khi tôi hỏi "chủ nhật có đi biểu tình không", - Thôi, bọn nó để ý, nó bắt mắc công.
Và một người bạn khác: “Ê, có hay lên bbc.com đọc tin tức không?”- Thôi mệt lắm. - “sao vậy, lên để biết thông tin đa chiều chứ”- Ai cũng biết rồi, đọc tức không chịu nổi, không làm gì được, nên thôi tránh ra cho yên.
Đó là kết quả của chính sách ngu dân, chia để trị của CSVN. Chúng ta không thể trách người dân được. Sống trong một xã hội tàn ác, công an là vua, bao nhiêu bất công, giả dối đầy rẫy trước mắt, trên báo chí, tivi cuối cùng người dân chọn cách sống thụ động rút lui, để tự bảo vệ mình và gia đình mình là hợp lý nhất. Chúng ta không thể trách người dân sao thờ ơ, sợ hãi với “nhạy cảm”, ngoảnh mặt với đất nước, mà ngược lại phải tìm hiểu xem tại sao nó như vậy? Nếu cuộc biểu tình ngày 18/5 khoảng 1500 người tham gia, chiếm khoảng 0.01% dân số TPHCM thì có thể đoán được chỉ có 0.03% số lượng người truy cập internet vào các trang lề dân, (còn lại chỉ chơi game và giải trí) trong khi 70% dân số TPHCM sử dụng internet. Một con số đáng buồn!
Cuộc chiến chống TC xâm lược, thực chất nó là cuộc chiến lật đổ ĐCSVN, nhưng để lật đổ ĐCSVN ai sẽ làm việc này, không lẽ 1500 người biểu tình kia làm được?. Không. Chắc chắn chúng ta cần toàn thể dân tộc VN vượt qua sợ hãi, cam phận, cùng đứng lên lật đổ bạo quyền CS.
Như vậy, cuối cùng, lật đổ ĐCSVN thực chất là lật đổ sự sợ hãi của dân tộc Việt.
Muốn làm vậy, đầu tiên chúng ta thử tìm hiểu tương quan lực lượng và xã hôi:
THẾ MẠNH VÀ YẾU CỦA ĐCSVN?
Lâu nay CS tồn tại được do đâu? Thế lực nào đã giúp nó tồn tại? Theo tôi, 3 trụ đỡ chính để giúp CS tồn tại là:
1- Anh Hai Trung Cọng - “Nhận giặc làm cha”(Nói như Huỳnh Ngọcc Tuấn)
2- Kinh tế - dù phát triển chậm, nó vẫn là phát triển.
3- Tuyên truyền - vô cùng giả dối
Hiện tại, sự kiện HD981 đã giựt gãy trụ đỡ 1, cho nên CS chỉ còn đứng chông chênh, bấp bênh trên 2 chân xiêu vẹo. Đây là cơ hội để nhân dân VN đứng lên giựt sập 1 trong 2 chân còn lại thì chắc chắn CS sẽ xuống cống. Ngược lại, nếu Việt Cộng tiếp tục bắt tay Trung cộng bán đứng NDVN thì lòng dân cất cao ngùn ngụt, nhưng bài toán giựt sập CS phải lâu dài hơn nhiều.
Nền kinh tế "bong bóng" sẽ tự tạo ra khủng hoảng, nếu thời gian ngắn tới khủng hoảng kinh tế xảy ra, CS sẽ sập. Nếu lo sợ xã hội bất ổn người dân đồng loạt, ùn ùn đi rút tiền ngân hàng trên cả nước, chân thứ 2 CS cũng gãy phăng. (đây chỉ là dự đoán)
Công việc còn lại của chúng ta, lâu dài hơn, giựt sập chân thứ 3.
Dù tuyên truyền là thế mạnh của CS, mạnh và rất mạnh, bợ đỡ cho ĐCS tồn tại, nhưng ĐCS tuyên truyền trên sự giả dối, tất cả xã hội đặt nền móng trên sự giả dối. Kinh tế, y tế, giáo dục, nhân quyền v.v... đều là giả dối. Ngược lại đây cũng chính là điểm yếu nhất của CS. Tấn công vào kẻ địch, hãy tấn công vào điểm yếu nhất của nó. Chúng ta tấn công vào điểm yếu này, khoét rộng nó ra, cho nhân dân tất cả mọi người cùng thấy, điều này sẽ làm tăng thêm lòng căm thù của người dân, càng căm thù, càng bớt sợ hãi. Giật sập hình tượng HCM, giật sập chiêu bài bán nước cầu vinh, giật sập tính vô trách nhiệm xảo trá của Bộ trưởng Y tế Nguyễn thị Kim Tiến trong Dịch sởi hơn 120 trẻ em chết, giật sập những tội ác tày đình của ĐCSVN v.v... Lúc đó mọi người dân đều thấy rõ chân tướng, bản chất thật sự của Đảng cộng với lòng căm thù TC xâm lược và hành động bán nước cầu vinh của ĐCS nhân dân sẽ dễ dàng đứng lên.
Nhưng làm sao để mở mắt cho người dân?
HIỆN TRẠNG XÃ HỘI VN
Thật sự mà nói, so với thời kỳ bao cấp, cuộc sống của người dân bây giờ sống được. Nhờ nền kinh tế thị trường định hướng XHCN, người dân đã vượt qua đói nghèo, không còn đói rách thê thảm như trước đây. Bây giờ cái gì cũng có, dù là chất lượng thấp, rẻ tiền, nhưng hầu như không thiếu cái gì, kể cả những thứ thật xa xỉ. Vậy tôi tự hỏi: “người dân đấu tranh lật đổ CS để giải quyết cái gì?”
Hãy xem lương 1 người CN bình thường khoảng 4-5tr/tháng. Tiền nhà ở chung với vài người khoảng 700.000đ/người, Tiền ăn khoảng 70.000đ/ngày => 2.100.000đ/tháng, như vậy chung chung chi phí ăn ở thấp nhất 3.000.000đ/tháng. Tiết kiệm hơn, không ăn chơi, đua đòi, cắm cúi làm việc cật lực, tháng cũng có thể gởi về quê 3 - 500.000đ.
Ở mức độ thấp nhất người dân có thể nói là vừa đủ vừa sống. Không dám mơ ước gì.
Còn lại cuộc sống tri thức thì sao? Người tri thức ít bị ảnh hưởng việc đói nghèo. Cuộc sống của họ khá hơn, có của ăn, của để, nhà cửa, xe cộ v.v... nhưng ngược lại, họ bị thống trị về tinh thần. Một đứa bé khi mới chào đời, đến khi học hết lớp 12, cứ tạm cho là bình thường (mặc dù có ngồi nhầm lớp…). Có thể mơ ước nhiều thứ, và làm được nhiều thứ, “dám mơ ước, dám thực hiện”, nhưng càng lên đại học, những ý nghĩ này gần như không còn và càng triệt tiêu dần dần. Bởi vì anh dám ước mơ nhưng không thể thực hiện. CS triệt tiêu ngay từ đầu sức sáng tạo của người dân bằng phương pháp học tập lạc hậu và những ràng buộc xã hội phi lí. Triệt tiêu ngay từ đầu tính phản biện, tính hoài nghi, tính phê bình của học sinh, sinh viên, tất cả chỉ là một cách học vẹt rập khuôn, không sáng kiến, không phát minh. Một sinh viên trường Y có thể ước mơ sau khi ra trường, thành lập một nhóm bạn trẻ làm công tác thiện nguyện lên vùng sâu vùng xa giúp đỡ dân nghèo được không? Chắc chắn là không? Giấy phép đăng ký đâu? "Phản động" hả? v.v... Mặc dù là một công việc hết sức nhân đạo. Một bạn trẻ KHKT ước mơ học thật giỏi để ra trường chế chiếc xe máy kiểu khác phù hợp với thời đại hơn. Có thực hiện được không? Không. CA hốt liền, lên đăng ký sử dụng, mẫu xe không có trong danh bạ. Về ngay! Vậy thử hỏi sinh viên học ra để làm gì?
Cứ tương tự như vậy, người tri thức trong xã hội, là chất xám sáng tạo, làm ra của cải vật chất cao cấp cho xã hội, tinh hoa của đất nước, lực đẩy cho xã hội tiến lên, nhưng họ không làm được gì cả. Chế độ đã trói chân trói cẳng họ lại. CS đã thống trị tinh thần họ. Vì vậy người tri thức sống không khác gì người công nhân, cũng chỉ là một cái máy, một công cụ, sáng làm chiều về, tối đi nhậu. Vậy thôi! Hết.
Cả xã hội như có một pittông vô hình đè nén từ trên xuống dưới để tất cả mọi thành phần, sống chỉ vừa đủ ăn, đủ mặc, ngay cả anh là tiến sĩ công việc của anh cũng chỉ là đi kiếm ăn bình thường, như một con vật mà thôi.
Đúng là nhờ nền KTTT định hướng XHCN, CSVN đã giải quyết được bài toán nan giải vượt qua đói nghèo. Nhưng song song đó, nó cũng tạo ra một giai cấp khác, giai cấp vượt qua “siêu giàu”. Toàn bộ thành phần thống trị, đảng viên ĐCS và những thành phần a dua theo chúng, tất cả đều siêu giàu có, siêu quyền lực. Họ có thể làm tất cả những gì họ muốn. Họ quá dư tài sản, quá dư quyền lực, quá dư quyền con người, trong khi những thành phần còn lại quá thiếu quyền con người.
Như vậy, có thể nói người công nhân, và tri thức trong chế độ CSVN - định hướng XHCN là giai cấp bị bóc lột và đàn áp nhiều nhất. Người CN bị bóc lột sức lao động, người tri thức cũng vậy nhưng bị đàn áp và thống trị tinh thần một cách vô hình. Người tri thức vừa làm việc vừa phải cúi đầu. Bên cạnh đó với chính sách đất đai thuộc sở hữu toàn dân, CS đã tạo thêm tầng lớp dân oan, những người nông dân bị cướp đất đai một cách trắng trợn.
Một bài toán nan giải cho phong trào đấu tranh, làm sao để cho người dân biết rằng họ đang là nô lệ. Một NÔ LỆ-TỰ DO trong chế độ CS-KTTT định hướng XHCN. Chế độ đã đè nén con người xuống ở mức độ thấp nhất, dù anh là thành phần nào đi nữa, Đảng cho anh cũng chỉ vừa đủ mặc, đủ ăn, vừa được tự do đi lại trong khuôn khổ, vừa được tự do làm ăn nhỏ lẻ, vừa được ăn chơi tự do nhưng khi cần anh sẽ trở thành tội phạm bất kỳ lúc nào Đảng muốn, nếu anh vượt qua khỏi giới hạn pittong vô hình trên, hoặc không biết vậng lời.
Nếu chủ nghĩa Phát xít là con rắn dã man khủng khiếp, thì chế độ CS-KTTT định hướng XHCN là con rắn 3 đầu siêu dã man, siêu tàn ác. Chính vì vậy người dân đã chọn cuộc sống tự bảo vệ mình. Ước mơ đơn giản nhất của họ là gì? Sống bình thường, thật bình thường, lo kế sinh nhai, mặc kệ tất cả mọi thứ và không đụng chạm đến chính quyền là tốt nhất.
Vậy làm sao chúng ta kêu gọi mọi thành phần tham gia đấu tranh lật đổ CS trong khi họ không có đói khổ như giai cấp công nông vô sản 1945. Họ có tự do giới hạn, có tài sản nhưng xã hôi đầy dẫy bất công, mâu thuẫn, và những đè nén siêu vô hình
GIỰT SẬP CHIÊU BÀI TUYÊN TRUYỀN CS
Internet là vũ khí hủy diệt hệ thống tuyên truyền CS. Nhưng làm sao chúng ta đem internet đến từng người dân?
PHƯƠNG CÁCH ĐẤU TRANH BẮT ĐẦU BẰNG PHƯƠNG THỨC DÂN SỰ
1- Trong tình hình hiện tại, VN đang rất cần một đảng đối lập, để tạo niềm tin cho người dân, đủ uy tín để vận động người dân tham gia các chương trình kêu gọi.
2- Thành lập thật nhiều những TC XHDS để giúp người dân mở mắt, mở miệng.
3- Nếu khó khăn, chưa thành lập được đảng đối lập, chúng ta phải xây dựng phương thức đảng lãnh đạo vô hình. Chính các website là nơi xuất phát các phong trào đấu tranh, chỉ đạo thực hiện, chiến lược chiến thuật được nhiều người góp ý, bàn thảo. Đây là hình thức mới mà tôi nghĩ rất phù hợp với XHVN hiện tại. Thông qua 20 tổ chức XHDS kêu gọi cùng nhau thực hiện.
4- Về chiến thuật biểu tình phải bắt đầu từ những phương thức dân sự thật đơn giản nhưng hiệu quả vô cùng to lớn như các nước Đông Âu đã áp dụng Bosnia, Georgia, Ukraine, Kyrgystan. Trả quyền làm chủ về nhân dân chỉ sau vài năm áp dụng.
Với phương pháp đấu tranh này, người tham gia đấu tranh được bảo vệ, nghe có vẻ nghịch lý, nhưng thực tế sẽ chứng minh điều này, CS không thể đàn áp người dân bởi việc đi bộ, tập thể dục chung quanh Chợ Bến Thành như tôi đã đề nghị trong bài trước KHÔNG NGỦ LÀ YÊU NƯỚC, BẮT TAY NHAU TỰ DO và còn biết bao nhiêu phương án khác để làm rối loạn, hoang mang xã hội CS.
Phải là những phương thức đấu tranh mở, biểu tình mở, công khai trên internet, tổ chức liên tục, lâu dài, trường kỳ trong chiến thuật, blogger, facebooker công khai, chúng ta mới mở mắt được người dân, đưa nó vào cuộc sống, đem internet đến với tất cả mọi người, giựt sập những chiêu bài tuyên truyền CS, giúp họ vượt qua sợ hãi, tin tưởng ở chiến thắng, mở rộng lực lượng dần dần.
Tóm lại, với tình hình XHVN hiện tại, CS chặt đứt tất cả mọi sợi dây liên kết, CAMV là sự tổ trong hoạt động bí mật, chỉ có phương pháp đấu tranh mở, mới quy tụ được quần chúng tham gia, bảo toàn được cuộc sống của họ, giúp họ vượt qua sợ hãi, đến 1 thời điểm chín muồi, toàn dân cùng nhau tham gia đào mồ chôn ĐCSVN.
Hãy đứng lên. Hỡi những NÔ LỆ - TỰ DO nước Việt.
Trần Duy Sơn

0 nhận xét:

Đăng nhận xét