Vừa qua trong khi dư luận dấy như cồn về vụ
Dương Chí Dũng khai ra Phạm Quý Ngọ. Gió đã điểm mặt thấy vắng báo CA, QĐ và tờ
của đại tá quản lý. Gió hiểu vì sao đại tá không ùa theo không khi hừng hực ấy,
bởi vì đại tá ở phía muốn dập tắt cái luồng không khí hừng hực khí thế cách
mạng báo chí ấy.
Và sau phát lệnh của trung tướng Tư, đại tá
bắt đầu múa bút vào cuộc. Bài của đại tá vô lý hay phạm luật đến đâu thiên hạ
đều đã phách hết. Nào là 5kg tiền va li khó mang, thiên hạ chỉ cho đại tá thấy
ngoài sân bay người ta vác 7 kg nhẹ như lông hồng. Đại tá bảo Ngọ phong thứ
trưởng có nghĩa chứng minh Ngọ không phạm tội, người ta hỏi thế ai không được
phong là có tội chăng.? Vậy cái ông đại tá cục trưởng gì đó mà Chí Dũng khai ra
chắc hẳn là phạm tội nên mới không được phong gì chứ?
Đấy là chưa kể Phong đã lộ mình đầy sơ hở,
Phong huênh hoang kể về 7 ngày trước Phong biết vụ án này thế nào, rồi trước
nữa Phong biết thế nào.? Cái giọng văn đầy trịch thượng của Phong, Beo..và các trang
mạng DLV vẫn tinh tướng như thánh phán xét về các vụ khác trước đây về những
nhà dân chủ, giờ cũng vẫn thế. Cái này thiên hạ cũng đã nói hết cả rồi, Gió
cũng không nói lại với Phong nữa.
Nhưng chuyện Phong nói về cái tình, cái nghĩa
của Dương Tự Trọng thì ít người nói đến. Đang chuyện pháp luật Phong cho
Petrotimes quay ra giở góc tình cảm. Thiên hạ nào cũng né, đúng là chuyện anh
em ruột thịt, khó mà trách được. Hôm nay Gió viết thư tình, không phải tình cảm
gì với Phong. Xưa nay Phong đứng đầu đám DLV bên kia, Gió ở bên này lề trái,
tình nghĩa cái gì cơ chứ?.
Thư tình ở đây là nói về cái tình trong vụ
Dương Tự Trọng. Petrotimes nói tình, Gió cũng hầu chuyện nghĩa tình .
Chuyện anh em ruột thịt, bao che cho nhau là
chuyện bình thường. Thật sự ở xã hội phong kiến hay nền văn hóa gia đình đặc
thù như dân tộc ta. Chuyện ruột thịt cứu nhau là đáng nể. Nếu Trọng thẳng
băng đem Dũng đi nộp để vẹn chữ công.Thì chẳng phải 18 năm sau, đến 180 năm sau
người ta sẽ vẫn còn trách Trọng tham công bỏ nghĩa. Gió viết mấy bài về vụ
này, nhưng chưa hề động bút nói gì đến hành động của Trọng cả. Trong tâm của Gió
cũng đánh giá cao hành động sẵn sàng bỏ hết mọi thứ để cứu anh mình, cho dù là
vi phạm pháp luật nặng nề của Trọng. Nụ cười thanh thản của Trọng trước tòa, chấp
nhận ván bài chơi, có thắng có thua , đen thua sạch túi, nở nụ cười chấp nhận,
đúng là nghĩa khí của kẻ dám làm và dám chấp nhận hậu quả. (có thể dư luận sẽ
dấy lên chửi hai chúng ta nào là tình nghĩa gì mà đạp lên pháp luật, cứ kệ họ
đã, chúng ta đang nói chữ tình ở đây thì cứ nói cho hết )
Giờ nói đến tiếp cái tình của Trọng, thì cũng
phải nói đến ai là kẻ đưa Trọng đến hoàn cảnh trớ trêu này. Nếu Dũng, Trọng
không biết tin Dũng bị bắt thì đâu có ngày Trọng phải hầu tòa lãnh án 18 năm.
Một con người Dương Tự Trọng vẹn nghĩa tình như Petrotimes nói. Khi biết tin
anh mình sẽ bị bắt, lẽ nào quay mặt làm ngơ hoặc đem anh mình đi nộp lấy công.
Hoàn cảnh của Trọng và con người tình cảm như Trọng mà Petrotimes đã miêu tả (
nếu đúng ) thì Trọng không có cách nào khác là phải cứu anh mình, dù hậu quả vỡ
lở có thế là mất hết cuộc đời. Nhưng Phong tin đi, có thể 18 năm sau người ta
quên Dương Tự Trọng vì cứu anh mà phải lâm nạn cửa tòa . Nhưng nếu Trọng đem
nộp anh của mình như thời cải cách ruộng đất thì chắc 180 năm sau thiên hạ còn
nhớ đến Dương Tự Trọng , tuy nhiên hình ảnh sẽ chát đắng hơn nhiều chứ không
phải như bây giờ.
Petrotimes nói đến tình của Trọng, Gió công
nhận một cách thật lòng rất nể Trọng, Trọng khó mà làm khác được. Việc Trọng
chơi với giang hồ Dũng Bắc Cạn, thiên hạ chê. Gió không chê, bởi Gió hiểu có
cảnh sát hình sự nào mà không chơi với giang hồ đâu. Không chơi thì không lấy
được tin, không làm được việc. Đấy, nói tình Gió cũng công nhận cái tình một
cách rất thẳng thắn.
Nhưng nói thì cũng phải nói hết tình, phải
trách kẻ nào báo tin khiến cho Dương Tự Trọng phải vào cảnh khó khăn ấy mới là
nói hết tình. Nhưng Petrotimes nói lại không hết, thương Trọng mà thương nửa
vời, nếu thương trót Petrotimes phải trách kẻ báo tin, Phong và Petrotimes phải
góp phần truy ra kẻ báo tin thì mới phải tấm lòng với Dương Tự Trọng chứ. Đằng
này Phong thương Trọng như thế là không hết tình với Trọng, mà Phong thương cảm
thế để vẹn tình với kẻ báo tin cho Trọng mà thôi. Bởi thế Phong giở vụ Pmu18 ra
để răn đe báo chí. Phong quay cuồng với các chứng cứ để khẳng định Dương Chí
Dũng tố cáo oan sai cho Phạm Quý Ngọ ( trời ơi ! Vì Dương Chí Dũng mà
Trọng dấn thân cứ anh phải lao tù, giờ Phong bảo Dương Chí Dũng thế thì quả
những lời Petrotimes thương cảm Trọng có phải là nước mắt cá sấu không ?).
Phong khẳng định Dũng tố cáo oan sai, Dương Chí Dũng thêm tội. Dương Chí Dũng
đang mong góp phần thành khẩn chuộc tội tử hình chưa xong , nếu như Phong
nói thì Dương Chí Dũng hết cơ sống. Ở tù 18 năm , anh trai mình phải
chết, không có cơ hội cứu vì lời cáo buộc của Phong, thử hỏi Trọng sẽ nghĩ thế
nào về Nguyễn Như Phong.?
Sẽ hàm ơn Nguyễn Như Phong đã cho Petrotimes
khóc thương cảm mình ư.? Hay Dương Tự Trọng sẽ nghiến răng nghĩ đến câu chữ mà Nguyễn
Như Phong khoác tội thêm cho anh mình trong một vụ án mới định khởi tố.
Gió nói thế đã suy ngẫm hết chữ Tình chưa, Nguyễn
Như Phong?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét