Le Nguyen
Cộng sản đã vỡ trận, tan tác ngay từ
khi cuộc cách mạng dân chủ từ những năm cuối thập niên 80 của thế kỷ
trước, quét sạch hệ thống tổ chức nhà nước xã hội chủ nghĩa làm sụp đổ
dây chuyền từ Đông Âu tràn sang giật sập thành trì cộng sản, liên bang
Nga Sô Viết. Chính từ đó chủ nghĩa cộng sản đã chết... chết từ trên lý
thuyết “...thế giới đại đồng... làm theo năng lực hưởng theo nhu
cầu... tiến lên thiên đường cộng sản sẽ không còn cảnh người bóc lột
người...” cho đến chết từ trong thực tiển đời sống. Thực tế, cho đến ngày nay không còn tên cộng sản nào “...là vô sản chuyên chính... là đội quân tiên phong trung thành với giai cấp công nhân, nông dân...”
Cụ thể là qua hình ảnh của đám quan chức các cấp của cộng sản Tàu -
Việt, đứa nào cũng nhà lầu xe hơi, tiền đô, tiền mao - hồ rủng rỉnh, của
chìm của nổi, cất dấu rải rác từ trong nước cho đến theo chân con cháu
của chúng đi vào các nước tư bản “bóc lột” không hề ít. Đặc biệt những
tài sản kết sù của chúng có được không qua quá trình lao động cật lực
chân chính của bàn tay tài năng lẫn khối óc trí tuệ dựng nên mà đa phần
do bóc lột, ăn cắp, ăn cướp của dân, của nước để có được!
Chính cái chết lý thuyết đến cái chết trong thực tiễn đời sống cộng sản
nên đã không ít cá nhân đấu tranh không đồng quan điểm với những cá nhân
tiếp tục giữ quan điểm chống cộng triệt để với suy nghĩ, dẫn chứng lý
luận là “cộng sản có tồn tại đâu để mà chống?” Chuyện cộng sản đã
chết trên lý thuyết lẫn trong thực tế là sự thật, không điều chi để bàn
cãi và tại sao chúng ta vẫn tiếp chống cộng? Chúng ta vẫn tiếp tục
chống cộng bởi vì tàn dư cộng sản, vì cộng sản đã chết nhưng cái xác,
chính xác hơn là cái xác thối của cộng sản Việt Nam vẫn tồn tại, vẫn còn
nguyên đó với nhiều di họa nghiêm trọng như:
Một là hệ thống tổ chức bộ máy nhà nước độc tài độc đảng - tổ
chức cai trị kiểu cộng sản là một tổ chức phản động, tàn dân hại nước đi
ngược lại chiều tiến hóa của nhân loại, nó không đem lại ấm no hạnh
phúc, nó chỉ gieo rắc bất công nghèo đói, khổ đau cho người dân và vẫn
tồn tại cần phải loại trừ. Lẽ khác tổ chức nhà nước theo mô hình dân chủ
với tam quyền phân lập, sinh hoạt chính trị đa đảng, đa nguyên theo
thời gian chứng minh chính thể này hữu hiệu, có khả năng giúp cho dân
giàu nước mạnh, xã hội công bằng dân chủ văn minh, vẫn chưa có ở Việt
Nam.
Hai là tổ chức cai trị kiểu cộng sản đã sản sinh ra lớp người phi
nhân tính, thiếu nhân cách lẫn tư cách, giỏi dối trá xảo quyệt nhưng dư
thừa hèn nhược nắm giữ những chức vụ trong các cơ quan ban, bộ, ngành
nhà nước cũng như trong các lực lượng vũ trang, bán vũ trang, công an,
quân đội làm thanh gươm lá chắn, làm bệ đỡ cho chế độ. Chính lớp người
phi nhân tính này, vừa là lá chắn, vừa là công cụ trấn áp các tiếng nói
yêu nước chống bất công, chống độc tài, chống hành động tay sai bán nước
để bảo vệ xác chết cộng sản, cần phải loại bỏ.
Ba là cộng sản đã chết nhưng cái loa tuyên giáo tổ chức tuyên
truyền dối trá kiểu cộng sản vẫn chưa chịu chết và hệ thống loa đài vẫn
tồn tại, vẫn tiếp tục dở chiêu trò lừa gạt nhân dân Việt Nam, mưu cầu
quyền lực, quyền lợi cho cá nhân phe nhóm. Bên cạnh loa đài, là tổ chức
an ninh mật vụ kiểu cộng sản vẫn chưa chịu chết, nó vẫn còn đe dọa, ám
hại, khủng bố tinh thần những người yêu nước can đảm đứng lên đấu tranh
vạch trần tội ác cộng sản, chỉ mặt tàn dư cộng sản nuôi dưỡng giặc nội
xâm, cấu kết với giặc ngoại xâm phá tan hoang đất nước của tổ tiên nòi
Việt.
Bốn là chế độ cộng sản đã sản xuất ra những trí thức “mác, lê,
búa, liềm” đúng y như lời tên đồ tể Mao phán “trí thức không bằng cục
phân” và chúng độc chiếm quyền lực chính trị thay nhau truyền đời cai
trị, thay nhau ngồi vào những vị trí then chốt, tối quan trọng của hệ
thống tổ chức nhà nước. Với năng lực, lý luận “mác, lê, búa, liềm” vô
nhân tính, độc ác, dối trá nên loại trí thức này đã tiếp tay cho bọn
lãnh đạo tay sai bán nước cầu vinh phá tan hoang đất nước và đưa người
dân xuống vùng trũng ngu dốt, đói nghèo, lạc hậu, chậm tiến không lối
thoát.
Hẳn ai cũng biết, bốn điểm vừa nêu không phải là tất cả hậu quả do cộng
sản tạo ra. Cộng sản đã chết nhưng di họa, tàn dư của cộng sản vẫn tồn
tại và cộng sản Việt Nam vẫn chưa chịu chôn cái xác thối “Marx - Lenin,
Mao- Hồ”. Giống như chúng chẳng chịu chôn cái xác của lãnh tụ Hồ Chí
Minh nằm trong lăng ở Ba Đình - lý do chúng không chịu chôn là để phục
vụ nhu cầu tuyên truyền “mê tín” nhằm thu lợi trên xác chết của ông Hồ
và cái xác hoang tưởng cộng sản. Có lẽ không còn ai mơ hồ về xác chết,
ai cũng hiểu xác chết nào không thối rửa, không gây ô nhiểm, xác chết để
càng lâu hậu quả của nó càng nghiêm trọng và chúng ta không nên chủ
quan nghĩ rằng cộng sản đã chết không cần phải “bận tâm” đến chúng nữa?
Đấu tranh thực hiện dân chủ hóa Việt Nam, không chú ý đến tàn dư cộng
sản, xác chết cộng sản là thiếu sót lớn bởi cộng sản đã chết nhưng những
kẻ mù đảng vẫn còn đặt trái tim không đúng chỗ. Họ vẫn núm níu không
muốn chôn cộng sản, một phần do cảm tính, phần khác do không biết rõ bộ
mặt thật của cộng sản, nhất là chưa hoặc giả vờ chưa biết về bác, về
đảng cộng sản Việt Nam. Do đó mục tiêu đấu tranh cho tự do, dân chủ,
nhân quyền là đúng, là phù hợp với trào lưu dân chủ hóa của nhân loại
thời hiện đại. Hiện nay có nhiều dân tộc đấu tranh chống độc tài, độc ác
nhằm thực hiện dân chủ nhưng họ không nhấn mạnh, không nhắc nhở đến yếu
tố cộng sản vì cộng sản không tồn tại, không còn là mối nguy đối với
đất nước, dân tộc họ.
Thế nhưng với Việt Nam, những cá nhân, lực lượng, đảng phái đấu tranh
cho tự do, dân chủ, nhân quyền nhằm thiết lập thể chế chính trị dân chủ
tiến bộ, chúng ta không nên lơ là, không thể tách rời đấu tranh chống
tàn dư cộng sản, dọn dẹp xác chết cộng sản nằm quá lâu trên đất nước
Việt Nam vì di họa cộng sản nghiêm trọng vẫn còn nguyên. Thế cho nên
trong đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền chúng ta vẫn cần phải
vạch trần bộ mặt gian manh độc ác của bác, đảng cũng như phải bẻ gãy mọi
luận điệu tuyên truyền dối trá của đám tàn dư cộng sản cho đến khi nào
tàn dư cộng sản, xác chết cộng sản biến khỏi đất nước Việt Nam.
Hiện nay hẳn ai cũng đều biết, không kể những người mê đảng, phục vụ cho
chế độ mà ngay cả không ít người cộng sản “phản tỉnh” đấu tranh cho dân
chủ biết rõ chủ trương, đường lối của đảng cộng sản là sai lầm nhưng
trong suy nghĩ, trong thâm tâm của họ vẫn tin bác là đạo đức, đảng lãnh
đạo là tài tình, sáng suốt và vẫn tin rằng không có bác, đảng thì Việt
Nam không có “độc lập, tự do(?)” Mặc dù trong số họ đã tiếp cận, đã đọc
được nhiều tài liệu, nhiều bài viết chỉ ra sự thật trần trụi về bác
đảng, về mô hình tổ chức cai trị phản động kiểu cộng sản và nhiều dân
tộc bị thực dân đế quốc đô hộ không có bác đảng, không khởi động chiến
tranh vẫn giành dược độc lập, tự do.
Sự thật lịch sử đã phơi bày nhưng dường như vẫn không lay chuyển được
lòng tin mù quáng của họ đối với bác, với đảng, với con đường xây dựng
xã hội chủ nghĩa. Họ tin rằng con đường phục vụ cho cộng sản là đúng đắn
và họ vẫn tin rằng chỉ có những lãnh đạo cộng sản đương thời là sai, xã
hội chủ nghĩa suy thoái chỉ là bước lùi tạm thời, “ta nhất định thắng
địch nhất định thua!”
Những người này là ai? Họ là những người tự hào với danh xưng bộ đội cụ
hồ, với lão thành cách mạnh, là cựu quan chức cao cấp của đảng, nhà
nước... họ lên án mạnh mẽ tiêu cực, hô hào chống tham nhũng, chống xấu
ác, chống bọn ăn không chừa thứ gì của dân, chống kẻ làm nghèo đất nước
làm khổ nhân dân, chống những tên hèn với giặc ác với dân... họ mạnh
miệng đòi đảng thực hiện dân chủ hơn, dân chủ nữa. Thật tội nghiệp, phản
kháng của họ, đấu tranh cho dân chủ của họ rất vớ vẩn khi trong đầu tư
duy, kêu ca về việc sửa đổi luật lệ bầu bán trong đảng như thế là “một
bước lùi dân chủ trong đảng”. Thực chất là đảng cộng sản sửa đổi luật lệ
bầu bán chỉ nhằm củng cố, gia tăng độc tài chứ cộng sản có dân chủ đâu
để mà tiến với lùi!
Không chỉ riêng thành phần bộ đội cụ hồ, lão thành cách mạng, cựu quan
chức đảng nhà nước, cựu ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản... lên tiếng đòi
dân chủ nhưng không dám vượt lên, không dám bước qua ngưỡng cửa “bác,
đảng”. Động thái đấu tranh dân chủ “lững lơ” loại này còn nằm trong tư
tưởng của thành phần trí thức, nhà báo, nhà văn, nhà thơ... chỉ dám phản
kháng, chống tiêu cực trước mắt chứ chưa can đảm chỉ thẳng vào nguyên
nhân của mọi nguyên nhân tiêu cực, tai hại làm tan hoang đất nước là do
bác đảng gây ra.
Đấu tranh cho dân chủ không dứt khoát, lững lơ của thành phần liên quan
đến đảng, nhà nước cộng sản có nhiều nguyên nhân, trong đó có hai nguyên
nhân chính: một là họ không hiểu sâu sắc, hiểu không đủ, không đúng về
bác đảng, về chủ nghĩa xã hội, về lý thuyết cộng sản nên họ vẫn sống
trong ảo tưởng cộng sản và tin rằng chế độ cộng sản sẽ mang đến dân chủ
cho họ trong tương lai; hai là họ biết rõ bộ mặt thật của bác đảng, của
chủ nghĩa cộng sản nhưng do tư duy giới hạn và do cảm tính lấn át lý
tính khiến cho họ ảo tưởng, tin rằng lý tưởng cộng sản, chế độ cộng sản
có thể sửa đổi để mang đến ấm no, hạnh phúc cho dân tộc Việt Nam nên họ
vẫn tôn thờ xác chết cộng sản!
Chính cái xác cơ cấu tổ chức cai trị kiểu cộng sản và thành phần tàn dư
cộng sản vừa bàn đến là lực cản không nhỏ cho tiến trình dân chủ hóa
Việt Nam. Do đó đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền thật sự hiệu
quả, thành công không thể không dọn dẹp tàn dư cộng sản, không đem chôn
hoặc đem đốt cái xác thối cộng sản được. Tàn dư cộng sản, xác chết cộng
sản là lực cản rất lớn cho tiến trình dân chủ hóa Việt Nam, chừng nào
chưa dọn dẹp tàn dư cộng sản, chưa chôn đốt xác chết cộng sản là công
cuộc đấu tranh giải trừ độc tài, độc đảng thực hiện tự do, dân chủ, nhân
quyền vẫn còn vướng mắc cản trở và những vướng mắc, cản trở lẽ ra không
nên có.
Do đó đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền cùng lúc cũng là đấu
tranh loại trừ độc quyền lãnh đạo của đảng cộng sản “giả danh”. Muốn đạt
được hiệu quả, điều kiện tiên quyết là phải tẩy uế tàn dư cộng sản và
dứt khoát là phải chôn, đốt cái xác thối cộng sản đi, bằng không thây ma
mục rữa này vẫn còn gây ô nhiễm cho môi trường sống, truyền nọc độc,
truyền bệnh độc ác, dối trá cho những ai ngây thơ tiếp cận với nó.
Lẽ khác tàn dư cộng sản biến tướng còn độc hại hơn “nguyên thủy” cộng
sản chuyên chính. Điển hình là tàn dư Tàu Cộng biến tướng thành bá quyền
Đại Hán và tàn dư Hàn Cộng thì trở nên hung hăng, độc tài, độc ác dã
man, kinh sợ hơn bản chất cộng sản chuyên chính vốn có. Về xác chết cộng
sản cũng nguy hiểm không kém tàn dư cộng sản bởi xác chết không thể đối
thoại cũng như xác chết không có khả năng lắng nghe, không khả năng
hiểu người sống nói gì?
Chính vì lẽ đó nên đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền Việt Nam
không thể tách rời đấu tranh giải trừ cộng sản, là dọn sạch tàn dư cộng
sản và chôn đốt thây ma, cái xác chết chưa chôn cộng sản Việt nam. Nhất
là nếu không xóa sạch tàn dư cộng sản, không chôn đốt cái xác cộng sản
thì không thể dân chủ hóa và không dân chủ hóa thì không thể ngăn chận,
phá vỡ âm mưu thôn tính Việt Nam của Tàu Cộng. Do đó thực hiện dân chủ
cho Việt Nam cũng là giải pháp ngăn chận âm mưu xâm lăng của loài giặc
dữ, bá quyền Đại Hán.
Le Nguyen
0 nhận xét:
Đăng nhận xét