Ads 468x60px

Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014

Khi nhà cầm quyền đã đánh mất lương tâm

Cơ sở thờ tự của Giáo hội Mennonite
(Bình Dương) bị đập phá.
Những gì xảy ra cho giáo hội Mennonite (Bình Dương) trong Chúa nhật 16/11 và những ngày trước đó cho thấy một điều: Nhà Cầm quyền đã đánh mất lương tâm.
Bất cứ xã hội nào cũng phải có Bậc cầm quyền lãnh đạo xã hội, gọi là chính quyền. Chính quyền trước hết ra từ dân và làm việc cho dân. Nhiệm vụ trước mắt của họ là bảo vệ dân… nên mới được gọi là “chính quyền” (Một quyền lực chính đáng – đáng được tôn trọng)
Một chính quyền làm ngơ trước sự lộng hành của cái ác và sự đau khổ của người dân họ không còn là chính quyền, không xứng đáng được gọi là chính quyền nữa. Phải gọi đó là “Tà quyền”.
Những ngày qua, mục sư Nguyễn Hồng Quang cũng như những Mục sư – truyền Đạo của giáo hội Mennonite đã thẳng thắn tuyên bố với công luận thế giới rằng: “Chính quyền – công an tỉnh Bình Dương đã sai dùng côn đồ, xã hội đen tấn công, đánh phá cơ sở giáo hội Mennonite”. Việc tố cáo này không phải là chuyện nhỏ. Một là chính quyền trung ương cũng như địa phương phải làm việc ngay với những người tố cáo và đưa ra lời giải thích với công luận quốc tế một cách thuyết phục, để bảo vệ uy tín và danh dự của chính quyền. Hai là phải điều tra và bắt ngay băng nhóm tội phạm nào đã làm điều đó (tấn công, đánh phá cơ sở giáo hội)… đó mới là Chính quyền. Còn im lặng trước những lời tố cáo đó là “coi như thừa nhận”.
Đã là Chính quyền thì đâu đó phải rõ ràng: Tất cả phải công minh bằng Hiến pháp- pháp luật. Một chính quyền không phải là không có sai- Hồ Chí Minh hoặc ai đó nói rằng “không sợ sai, chỉ sợ sai lầm mà không chịu sửa chữa”- Chính quyền khi đã sai thì phải xin lỗi người dân và bồi thường cho dân thì mới xứng đáng được tôn trọng và được gọi là Chính quyền hoặc “nhà Cầm quyền”… Một chính quyền lúc thì bảo mình đại diện cho luật pháp, lãnh đạo nhân dân… lúc thì cấu kết với những thành phần tội lỗi, bất hảo trong xã hội (hoặc chính một bộ phận của lực lượng chức năng “đóng vai, đội lốt xã hội đen”) để tấn công người dân thì đó không còn là chính quyền hoặc nhà cầm quyền nữa, mà chỉ là một lực lượng “đội lốt chính quyền” chứ không phải là chính quyền đúng nghĩa. Hoặc nói một cách đúng hơn đó là “thời kỳ hết thuốc chữa của một chế độ, một chính thể”, thời kỳ xuống dốc thê thảm của một lực lượng được gọi là “nhà cầm quyền”… Sự cuối cùng của một đảng phái chính trị sắc máu, sống nhờ sự dối trá và bạo lực.
Đạo đức Hồ Chính Minh đâu?
Trong khi cả hệ thống chính trị của nhà cầm quyền tuyên truyền và giáo dục trong quần chúng nhân dân cách ráo riết với nhiều sự tốn kém về “đạo đức HCM”… thì những gì diễn ra tại Bình Dương, cho dẫu rằng, đó chỉ là sự việc “mâu thuẩn dân sự”, những việc “hoàn toàn thuộc về dân sự, chính quyền không nhúng tay”… mà chính quyền làm ngơ không biết đến thì đã là “vô đạo đức, vô trách nhiệm, đánh mất lương tâm, thua giang hồ đất cảng…” chứ đừng nói là “chính quyền hay đạo đức HCM”! Trong thế giới giang hồ, “giang hồ thứ thiệt không chơi bẩn”. Kẻ nào nhân danh giang hồ mà chơi bẩn sẽ bị giang hồ trừng trị, vì “tội làm ô danh giang hồ”! Chỉ cần một kẻ nào đó “mượn danh giang hồ, cướp rỗ bánh ít của một bà lão nghèo đi bán kiếm sống”… là giang hồ thứ thiệt sẽ xử ngay kẻ đó… Trong khi một “băng nhóm xã hội đen” nào đó, tấn công một cơ sở tôn giáo cách dã man, nơi có người già vè trẻ em đang sống một cách lạnh lùng, vô lương tâm… mà chính quyền ở đó hoặc trung ương gọi là “không biết đến” thì chính quyền đó thua một băng đảng giang hồ thứ thiệt! Tổng bí thư của cái đảng chính trị đó thua một “đại ca đất Cảng Hải phòng”! Vì cả một đảng chính trị nắm quyền trên cả một đất nước, có đầy đủ quyền lực, pháp luật, phương tiện trong tay mà hành xử với người dân còn thua một đám “du côn miệt vườn” thì chính nghĩa còn đâu mà cũng tự xưng, tự phong là “chính quyền”?
 Nay là thời đại nào mà chính quyền còn tin vào “dối trá và bạo lực” sẽ đưa đến… “thành công”?
Hay là chính quyền- đảng CSVN hiện nay, cho tới nay mà vẫn “chưa thuộc bài”?
Stalin từng nói “diệt tôn giáo bằng vũ lực là ngu”!
Những gì diễn ra tại giáo hội Mennonite – Bình dương… nếu chính quyền đứng phía sau là “chính quyền NGU” (nếu Stalin nói đúng). Nếu chính quyền “vô can” trong vụ này thì chính quyền vô lương tâm, vì xã hội đen lộng hành mà chính quyền “không biết đến” thì quả thật rằng “một chính quyền như vậy là một lũ ăn hại”, một “lũ sâu dân mọt nước”, một lũ “phá nước hại dân, nặng tội với dân tộc, với lịch sử”… chứ chẳng phải là chính quyền gì cả! Hoặc đó đích thực là một lũ “Tà quyền đội lốt thương dân”.
Xét cho cùng thì “cuộc chiến tại Bình dương giữa chính quyền và giáo hội Mennonite… Chính quyền THUA TRẬN HOÀN TOÀN”! Vì sao?
Đối với quan niệm “tôn giáo” thì giáo hội Mennonite “chẳng có gì để mất”. Vì đối với quan niệm tôn giáo chung thì “vật chất là cái phù du”, không nghĩa lý gì. Sống có danh dự và trách nhiệm với đồng bào, đồng loại, dân tộc mới đáng sống. Sống ngay thẳng, không khuất phục TÀ QUYỀN, tội ác… sống như vậy “chết cũng vinh”! Cho nên dùng cái bạo lực, khủng bố để tấn công, mong họ khuất phục là chính quyền quá dại! Cái dại thứ hai là chính quyền đã tự “lột áo cho thế giới xem lưng”, khoe mình có xăm hình “xã hội đen” nhưng cái hành động là thứ “du côn miệt vườn” chứ không phải là “dân giang hồ thứ thiệt”! Thế giới sẽ phỉ nhổ vào cái thứ “du côn miệt vườn” mà cũng xưng mình là “đại ca”!
Cho nên trong cuộc chiến tại Bình dương vừa qua giữa chính quyền và giáo hội Mennonite, chính quyền Bình dương thật sự đã “gắn huy chương Anh Dũng Bội Tinh cho giáo hội Mennonite” và đã tự “bôi tro trét trấu vào mặt mình”! Mennonite không có gì để mất, nếu có chết một ai thì cũng về với Chúa cách xứng đáng, xứng danh một thánh đồ của Chúa Jesus! Được thiên sứ nghinh đón một cách long trọng! Còn Chính quyền BD và những kẻ nào tiếp tay sẽ lãnh quả báo trong nay mai!
 Kinh thánh chép:
Khi ngươi thấy trong xứ có kẻ nghèo bị hà hiếp, hoặc thấy sự phạm đến lẽ chánh trực, sự trái phép công bình, thì chớ lấy làm lạ; vì có kẻ cao hơn kẻ cao vẫn coi chừng, lại còn có Đấng cao hơn nữa.” (Truyền đạo 5: 8)
- Đức Chúa Trời sẽ sớm kết thúc một chế độ “lấy sự dối trá, bạo lực là sức mạnh để tồn tại”, coi dân như cỏ rác mà cũng tự xưng là chính quyền!
Nầy, Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn quân, sẽ dùng oai mạnh đốn các nhánh cây; những kẻ cao lớn đều bị chặt, những kẻ kiêu ngạo bị hạ xuống.” (Ê-sai 10: 33)
- Một chính thể coi dân như cỏ rác, coi công lý như rác rưỡi, đồ chơi… sẽ sớm bị Đức Chúa Trời hạ xuống và bị Công lý xét xử.
Sự cường bạo của kẻ ác sẽ đùa chúng nó đi;
Vì chúng nó không khứng làm điều ngay thẳng
.” (Châm ngôn 21: 7)
- Bạo lực là con dao hai lưỡi: Nếu dùng nó cho tôn giáo là “tự sát”! Nhất là khi anh đã dùng nó đối với Hội thánh của Đức Chúa Trời.
 Hồ Chí Minh hoặc ai đó nói rằng “không sợ sai, chỉ sợ sai lầm mà không chịu sửa chữa”- Chính quyền khi đã sai thì phải xin lỗi người dân và bồi thường cho dân.
Đối với chính quyền, việc xin lỗi và bồi thường vật chất cho giáo hội Mennonite là chuyện “không lớn”… Nó bằng “củ khoai rớt trên đường của một người đi bán khoai”! Hãy làm điều đó để lấy lại danh dự trước khi quá muộn màng!
 Huỳnh Thúc Khải
(Được giáo hội Mennonite sắc phong mục sư năm 2010)
LHS- 18/11/2014

0 nhận xét:

Đăng nhận xét