Ads 468x60px

Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2016

Nội chiến phe nhóm ‘đồng chí thù địch’

(Từ trái sang) Chủ Tịch Nước Trần Đại Quang, Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng, 
Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc và Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Thị Kim Ngân 
tại Đại Hội Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ 12, ngày 28/1/2016.
Bùi Tín
Tình hình chính trị ở Việt Nam đang sôi động. Vụ cá chết và ngư dân ngắc ngoải ven biển miền Trung chưa nguôi thì vụ Formosa mới ở Cà Ná – Ninh Thuận phía Nam lại nóng lên. Vụ tư lệnh Quân khu II chết bí hiểm, rồi cán bộ cao cấp bắn nhau ở Yên Bái chưa yên thì lại nổ ra vụ Trịnh Xuân Thanh biệt tăm, thách thức Tổng Trọng từ hang hốc nào chưa ai biết, làm náo loạn cả triều đình đang nghiêng ngả.
Nhân vật trung tâm hiện nay là Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng. Ông Trọng có nhiều lý do để mất ngủ. Ông ra lệnh truy nã Trịnh Xuân Thanh trong nước và quốc tế nhưng còn nhiều trắc trở. Ông ra lệnh bắt gấp nhóm 4 cán bộ cấp cao trong ngành dầu khí vốn là bộ hạ của Trịnh Xuân Thanh, đứng đầu là Vũ Đức Thuận. Ông yêu cầu 8 ngành phải vào cuộc sớm, đó là Ban Bí thư Trung ương, Ban Kiểm tra Trung ương, Ban Nội chính Trung ương, Bộ Công an, Bộ Nội vụ, Bộ Tư pháp, Viện Kiểm sát nhân dân, và Tòa án Nhân dân tối cao.
Từ nơi bí mật, “đồng chí” Trịnh Xuân Thanh của ông đã sớm tuyên bố từ bỏ đảng, không chờ ông ra lệnh cho Ban Bí thư thi hành kỷ luật khai trừ, còn thách thức ông mở phiên tòa công khai đúng luật. Trịnh Xuân Thanh đã chọn các luật sư trong nước là Trần Vũ Hải và Lê Công Định, và sẵn sàng tiết lộ những sự thật bị che giấu mấy chục năm nay chung quanh các đề án viện trợ và đầu tư quốc tế ODA và FDI hàng trăm tỷ đô la đã bị xà xẻo, chia chác vụng trộm, các quà biếu cho Tổng Bí thư – như pho tượng vàng của Formosa Hà Tĩnh đưa biếu riêng ông Trọng… Quyết tâm của Tổng Trọng là phải triệt hạ những nhân vật trong ngành dầu khí đã kết thành nhóm, thành bè phái hàng 30 năm nay, hiện đã nhằm thẳng vào 2 nhân vật trọng yếu hơn là Đinh La Thăng và Vũ Huy Hoàng, đều từng là thủ trưởng trực tiếp của Trịnh Xuân Thanh, Vũ Đức Thuận và phe nhóm.
Trong khi mở cuộc điều tra và xét xử các nhóm tham nhũng nói trên, ông Trọng và cận thần ráo riết bao vây nhóm bộ hạ và gia đình của Nguyễn Tấn Dũng, vốn là “đồng chí thù địch số một” của Tổng Trọng hàng chục năm nay. Các công ty, ngân hàng của con gái, con rể của ông Dũng, của các con, bà chị họ của ông Dũng cũng đang bị điều tra.
Tham vọng của ông Trọng rất lớn, nhưng không dễ gì thực hiện, vì các nhóm lợi ích chống lại ông không ít ỏi yếu kém. Nhìn quanh ông, ngay trong Bộ Chính trị, hoặc ngay 3 vị khác trong Tứ trụ, không ai mặn mà gì với ông. Gần ông nhất là nhà tuyên huấn Đinh Thế Huynh uy tín thấp, phe cánh non. Rồi Thủ tướng Phúc, nhưng ông này kém bản lĩnh lại mang tiếng là khôn ranh, láu cá, ít nhân cách, ưa hưởng lạc, có tài sản lớn bất minh, con cái hư hỏng nổi tiếng đất Quảng Nam. Bà Kim Ngân mới lên chức, chưa tự khẳng định, ăn nói có vẻ khinh dân cao ngạo, dạy đời, vụng về khi tiếp khách nước ngoài. Đáng lo nhất với ông là tướng Trần Đại Quang, có thực lực lớn, trong tay là cả ngành công an, cảnh sát, lại đang có tham vọng soán ngôi tổng bí thư kiêm nhiệm chủ tịch nước như bên Tàu. Tướng Quang là ngôi sao đang lên, khôn ngoan, kín đáo, thâm hiểm, lại đang nắm chặt hơn 300 tướng Công an đang tại chức vốn là bộ hạ của ông ta, trong đó đáng kể nhất là tướng Tô Lâm, bộ trưởng Công An đương chức.
Chính do tình hình trên mà ngày 19/9 vừa qua, ông Trọng cho công bố quyết định của Bộ Chính trị cử tổng bí thư tham gia Thường vụ Đảng ủy Bộ Công an gồm 7 người (trong Đảng ủy Bộ Công an gồm 16 ủy viên). Rõ ràng Tổng Trọng lo rằng Bộ Công an có lực lượng vũ trang lớn khắp nơi có thể vuột ra khỏi tầm lãnh đạo của tổng bí thư nếu mình không có mặt thường trực trong cơ quan lãnh đạo cao nhất của lực lượng này.
Đối với Quân đội Nhân dân, Điều lệ Đảng Cộng sản quy định tổng bí thư đồng thời là bí thư Quân ủy Trung ương. Trong điều lệ và quyết định vừa qua, không có quy định tổng bí thư kiêm luôn bí thư đảng ủy Công an. Chức này hiện thuộc tướng Tô Lâm, Bộ trưởng Công an. Điều này cho thấy ông Trọng vẫn chưa yên tâm nắm trọn lực lượng này như mong muốn, còn là kẽ hở trong ý đồ thâu tóm quyền lực tuyệt đối, giữa cuộc nội chiến phe nhóm “các đồng chí thù địch”, đang sinh tử sống mái với nhau.
Tổng Trọng vừa hé lộ mưu đồ hạ “nốc ao” Tướng Quang bằng cách ra lệnh cho Ban Bí thư quy định ngày sinh các quan chức đảng viên phải chiếu theo giấy khai sinh gốc và tài liệu khi vào đảng làm bằng. Ai cũng biết Tướng Quang đã ăn gian, sửa năm sinh từ 1950 thành 1956, tự trẻ hóa 6 năm, để ở lại Trung ương, vì đã quá tuổi 65 tại Đại hội XII, nhưng lại khai là mới 59 tuổi.
Điều đáng chú ý là cuộc nội chiến giữa các nhóm “đồng chí thù địch” càng mở rộng, thì nhân dân càng thích thú, nhận ra bộ mặt thật của chế độ toàn trị độc đảng, từ tin cậy mù quáng hồi xưa chuyển sang hoài nghi chê trách và đến nay lại chuyển sang thất vọng và khinh bỉ, xầm xì lên án ở mọi nơi, lên án công khai, chê trách, không còn sợ hãi như xưa. Nên họ dám xuống đường từ vài trăm đến vài nghìn, rồi vài chục nghìn như các giáo dân ở giáo phận Vinh – Xã Đoài, họ kéo nhau đến các phiên tòa công khai mà đóng cửa không cho công dân tham dự, đón mừng tặng hoa các chiến sỹ dân chủ ra tù.
Không ai làm mất uy tín của đảng bằng chính những người lãnh đạo cao nhất. Cuộc nội chiến sinh tử đang diễn ra ở thượng tầng lãnh đạo phơi bày cơ chế của đảng đang tan vỡ từng mảng nhỏ. Mỗi phe nhóm càng lo vơ vét quyền lực và lợi ích riêng tư, mặc cho cuộc sống gay go khổ cực của nhân dân, bỏ mặc nhân dân, thì nhân dân càng mất niềm tin, khinh bỉ họ như một bầy sâu mọt. Một nền “văn hóa khinh bỉ” đã hình thành ngày càng sâu đậm đối với lãnh đạo tha hóa. Đảng tự thủ tiêu tính chính đáng của mình, nhân dân dần dần cách ly, xa rời, khinh bỉ đảng. Vậy rồi đây đảng còn sống với ai ?
Nét mới khởi sắc của công luận là người dân thường, dù là nông dân, lao động, công dân, viên chức, tuổi trẻ, phụ nữ, giáo viên, luật sư, nhà kinh doanh lương thiện đều chung một ý nghĩ: chế độ này thối nát quá rồi, tận cùng tha hóa rồi, không thể chịu đựng thêm được nữa.
Phải mở ra con đường sống khác cho dân tộc, cho toàn dân, cho các thế hệ tương lai. Đây là luồng suy nghĩ chung sẽ cứu nguy cho đất nước này, không thể khác.
Bùi Tín

0 nhận xét:

Đăng nhận xét