Hà Sĩ Phu
Thời gian chuẩn bị đại hội Đảng Cộng sản lần thứ 12, nhất là
quanh dịp Tết Ất Mùi là dịp để xã hội phơi bày rất nhiều những bê bối tồi tệ,
nhiều tác giả đã hệ thống lại và tìm nguyên nhân. Thực ra những bê bối ấy vẫn
tiềm ẩn thường trực trong xã hội lâu nay, không có gì mới lạ.
Trước những quốc nạn tham nhũng, mua quan bán chức, suy thoái
đạo đức, du côn xã hội đen, đàn áp nhân quyền và dân quyền, hèn với giặc ác với
dân, những lễ hội phản văn hóa, những “quốc sư, quốc phụ” tự phơi bày những điều
tồi tệ… người ta thường bào chữa bằng ngụy biện rằng những hiện tượng xấu xa ấy
nước nào chẳng có, thế là hòa cả làng chăng?
Đúng là không ở đâu có một xã hội lý tưởng, ở đâu cũng có tốt
xấu xen kẽ, nhưng nếu xã hội xây dựng được một “thang giá trị” tử tế để
phân định tốt xấu, có sức mạnh của chính quyền và dư luận xã hội đủ hiệu lực để
diệt ác khuyến thiện thì xã hội sẽ ổn định và tốt dần lên.
Nhưng nếu những nạn tiêu cực tiếp diễn triền miên một cách có
hệ thống, mặt xấu vẫn “ổn định”, ngày một trầm trọng thêm, mọi biện pháp
tỏ ra bất lực, đặc biệt là hiện tượng “lộn ngược giá trị”, những
“giá trị đỉnh cao” của chế độ thực chất chỉ tiêu biểu cho những điều thấp
kém nhất (như những tư liệu phơi bày về ông “quốc phụ” họ Nông và
“quốc sư anh hùng” họ Vũ vừa qua) thì căn nguyên bất thường ắt phải
nằm sâu trong nền tảng gốc rễ bất hợp lý của chế độ. Với thể chế Cộng sản,
nguyên nhân “lộn ngược giá trị” ấy đâu có khó gì mà chẳng nhận ra?.