Tai nạn giao thông (hình minh họa). |
Đầu năm, bắt đầu từ mồng Một tháng Giêng, câu chuyện đầu năm xứ Việt
có vẻ như không giống xứ nào bởi có quá nhiều chuyện để kể và càng kể
càng thấy sợ. Từ chuyện các lễ hội cho đến chuyện đi chùa xem bói, đi
chùa xin lộc, đến đền miếu vay vốn cõi âm rồi ngày thơ Việt Nam, dâng
bánh chưng nặng vài tạ cho mẹ bác Hồ… Kính thưa các loại lễ. Đó là chưa
muốn nói đến số lượng người chết, bị thương vì đi chơi Tết, gặp tai nạn
xe, đánh nhau, cướp lộc, tranh lộc, đâm chém nhau vì lộc… Dường như
chuyện nào cũng nổi cộm.
Từ thị trường lộc đầu năm béo bở
Chỉ riêng chuyện đánh nhau và tai nạn, con số đã lên đến vài vạn, môt
con số kinh đầu Bác! (nói theo cách của người miền Bắc), miền Nam gọi
là con số kinh đầu gà! Đó là chuyện tai nạn, đánh nhau, chặt chém,
chuyện mà nhà nước xem là vô văn hóa, là nằm ngoài khả năng quản lý của
họ, họ đang cố gắng khắc phục và chấn chỉnh. Còn chuyện lễ hội, chuyện
tranh ấn, cướp lộc, chà đạp lên nhau thì sao?