Sau khi Tổng Thống Mỹ Barack
Obama rời Việt Nam, trên mạng Internet có người đem hai bức hình ra so
sánh. Bức hình thứ nhất chụp ngày 25 Tháng Năm, một ông “quan nhỏ bước
ra khỏi xe hơi, trong lúc mặt đường ngập lụt. Một anh quân hầu vội vác
chiếc ghế tới cửa xe cho quan bước lên, rồi một anh khác khom lưng cõng
ông vào bậc thềm, cách cửa xe hai mét. Bức hình thứ hai chụp trước đó,
cảnh ông Obama đang ở Việt Nam, tay cầm dù che cho hai nhân viên cùng
bước với mình sau khi xuống máy bay gặp trận mưa lớn.
Một công dân mạng bình phẩm: “Không cần phải nói nhiều, hai tấm hình này cũng đủ nói lên bản chất của hai chế độ.”
Không sống dưới chế độ độc tài thì không thể hiểu tại sao anh quân
hầu lại sẵn sàng khom lưng cõng ông “quan nhà báo.” Tại sao ông quan làm
báo lại sẵn sàng cưỡi lên lưng người ta để bảo vệ đôi giầy của mình?
Tại sao người ta cư xử với nhau với những phản ứng tự nhiên như vậy? Ðây
chắc phải là một cảnh bình thường, trong đời sống hàng ngày. Cậu lính
hầu thấy quan đang lo sợ ướt giầy, ướt gấu quần, thì đưa lưng ra cõng.
Phản ứng tự nhiên, vì xưa nay cậu đã quen hầu các quan rồi. Ông quan
thấy có đứa đưa lưng ra cõng thì ung dung cưỡi lên lưng người ta, không
thắc mắc gì cả. Sau này ông kể, “sự việc diễn ra khá nhanh, lúc đó tôi
cũng không nghĩ gì...” Ðúng ra, việc diễn ra nhanh hay chậm thì chắc ông
cũng không thấy cần phải nghĩ gì cả. Ông cử động theo thói quen hàng
ngay. Dù sao ông cũng biết xấu hổ khi bức hình lan truyền trên mạng, nên
tìm cách giải thích, rằng vì ông già cả nên được anh quân hầu trẻ tuổi
cõng. Chưa đầy 60 tuổi đã thấy mình già, nhưng nếu ông không quyền,
không chức, thì có anh chị nào xin cõng hay không?