Ads 468x60px

Thứ Hai, 30 tháng 6, 2014

Giúp mắt không mỏi khi làm việc với máy tính

Số lượng người đeo kính ngày càng tăng. Sử dụng máy vi tính, điện thoại di động và máy tính bảng thường xuyên khiến bạn phải trả giá đắt.
Hình minh họa
Có nhiều thay đổi đơn giản có thể giúp bạn bảo vệ đôi mắt khi sử dụng máy vi tính:
1. Giảm độ sáng màn hình: Màn hình sáng dễ làm bạn chảy nước mắt, khiến mắt nhanh mỏi.
2. Đeo kính thay vì sử dụng kính áp tròng. Kính áp tròng không thể bảo vệ mắt của bạn trước màn hình máy vi tính và sẽ làm mắt bạn bị khô. Hãy chuyển sang kính gọng.
3. Dùng kính chống lóa: Nếu phải dùng kính, hãy thêm lớp chống lóa để bảo vệ mắt. Tất cả các nhà cung cấp kính chăm sóc đeo mắt đều có bán lớp kính này.

Việt Nam-Trung Quốc: Ai vay nợ và ai phải trả

Chủ Tịch nước CSVN Trương Tấn Sang “trao đổi”
với cử tri khi tiếp xúc ở Sài Gòn
sáng 26 tháng 6, 2014. (Hình: Tuổi Trẻ)
Song Chi
Trong buổi tiếp xúc với cử tri tại Sài Gòn ngày 26 tháng 6, 2014, ông Chủ Tịch Nước Trương Tấn Sang đã có những câu phát biểu được báo chí trích dẫn, về vấn đề mà người dân quan tâm nhất hiện nay là tình hình biển Ðông và mối quan hệ với Trung Quốc. 
Chỉ cần đọc/nghe qua những phát biểu này của một trong bốn nhân vật đứng đầu bộ máy đảng và nhà nước cộng sản, người ta cũng có thể nhận ra quá nhiều điều không ổn trong quan điểm, tư duy, não trạng của các lãnh đạo Việt Nam. Từ đó dẫn đến cách hành xử lúng túng, bị động, bạc nhược của họ trước Bắc Kinh bao lâu nay.

Nguyên giám đốc Sở Tư Pháp là 'trùm cát lậu'

Nguyên giám đốc Sở Tư Pháp Bình Thuận khai thác
cát lậu ngay phía dưới lưới điện cao thế 220 KV -
(Hình:Thanh Niên)
Một ông nguyên là giám đốc Sở Tư Pháp tỉnh Bình Thuận ngang nhiên khai thác cát lậu suốt một thời gian dài bất chấp luật lệ nhà nước.
Nếu là một người dân thường có lẽ đã bị còng đầu từ lâu nếu không chung chi đầy đủ cho quan chức đương quyền. Với ông Trần Văn Xê, nguyên giám đốc Sở Tư Pháp Bình Thuận, thì ông phải hiểu biết luật lệ hơn ai hết.
Tờ Thanh Niên các ngày Thứ Bảy và Chủ Nhật cho biết, “một công trường khai thác cát lậu hoành tráng và công khai như chốn không người ngay sát chân núi Bành (huyện Hàm Thuận Bắc, tình Bình Thuận) mà ông chủ là nguyên giám đốc Sở Tư Pháp Bình Thuận.”
Khi nhà báo tới nơi, họ thấy “những chiếc máy đào đang múc cát lên thành từng luống như những luống khoai khổng lồ. Cát được tập kết ngay ven đường. Xe ben có thể vào tận nơi chở cát. Xung quanh là tiếng máy nổ ì ầm đang hút cát”. Người ta thấy có tất cả 7 chiếc máy múc đang hoạt động trong khu vực rộng tới hàng chục héc ta. Đó là chưa kể những chiếc xe múc không hoạt động.

Con đường nào cho Việt Nam

Mặc dù tác giả tự nhận là một trí thức bình thường, “viết ra vài dòng tâm huyết, hy vọng góp chút sức lực nhỏ bé để cùng mọi người tìm ra con đường đúng đắn cho dân tộc trong thời điểm sinh tử này”, nhưng tư tưởng của bài viết không nhỏ bé chút nào. Những tư tưởng này, nếu biến thành hiện thực, chắc chắn sẽ làm thay đổi hoàn toàn cục diện hiện nay của đất nước ta. Một giấc mơ đẹp! Hy vọng, vào một ngày đẹp giời nào đó, giấc mơ sẽ biến thành hiện thực!
Bauxite Việt Nam
Con đường Việt Nam?
Hoàng Quỳnh
Tôi là một trí thức ở Sài Gòn. Mấy hôm nay đứng trước sứ biến động của vận mệnh dân tộc, trong lòng nhấp nhổm không yên, ban ngày theo dõi tình hình mà lòng như có lửa đốt, đêm nằm trằn trọc, ưu tư… Xin viết ra đây vài dòng tâm huyết, hy vọng góp chút sức lực nhỏ bé để cùng với mọi người tìm ra con đường đúng đắn cho dân tộc trong thời điểm sinh tử này.

Con tàu kiểm ngư bị 5 tàu Trung Quốc đâm nát

Bị nhóm tàu Trung Quốc quanh khu vực giàn khoan Hải Dương 981 vây ép, tấn công, tàu kiểm ngư Việt Nam 951 cơ động vòng tránh nhưng vẫn bị đâm nát hai bên mạn.
Đêm 28/6, tàu kiểm ngư 951 về Đà Nẵng để sửa chữa những hư hại do phía tàu Trung Quốc đơn phương đâm sáng 23/6. Con tàu chằng chịt vết thương vẫn trụ lại ở lại Hoàng Sa làm nhiệm vụ, tuy nhiên do nhiều thiết bị hư hỏng, thân tàu vỡ nát nên nhận lệnh về bờ.

Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

Tại sao cha con ông Vũ Đình Huỳnh vướng vào vụ án “Xét lại chống đảng”?

Phan Châu Thành
Lời mở
Vụ án “Xét lại chống đảng”, bắt đầu từ năm 1964 với cao trào bắt người bỏ tù là 1967, còn gọi là vụ án Hoàng Minh Chính, là vụ thanh trừng nội bộ của đảng CSVN lớn nhất trong toàn bộ lịch sử của đảng đến nay, vì đã thay đổi tàn khốc số phận cuộc đời của gần 300 nạn nhân trực tiếp bị bắt tù không xét xử nhiều năm, trong đó có khoảng 40 cán bộ cao cấp, và dìm vào tăm tối cuộc đời hàng ngàn người khác trong gia đình họ…
Vụ án đó cũng chính là một trong những cú bẻ lái, những bước ngoặt của đảng CSVN đưa dân tộc Việt Nam vào những ngõ cùng định mệnh…
Cho đến nay tất cả mọi nạn nhân đều vẫn kêu oan và họ chỉ yêu cầu một điều: đảng của họ hãy mang vụ án ra xét xử công khai theo pháp luật, mà đảng CSVN thì vẫn im lặng suốt 50 năm nay, không lời giải thích.

Lênh đênh phận nghèo

Không nhà cửa, không họ hàng, mấy chục năm gia đình bà Ngô Thị Nghiêm (82 tuổi) sống bám trụ vào chiếc ghe đậu ven bờ sông dưới chân cầu Bình Lợi bằng nghề đánh bắt cá. Như một vòng luẩn quẩn, từ đời bà, sang đời con, đến đời cháu vẫn không thể thoát khỏi cái phận nghèo quanh năm lênh đênh sông nước.
Bà Nghiêm cùng con dâu trên 2 chiếc ghe của gia đình
Được anh Hoàng – người dân lâu năm ở chân cầu Bình Lợi giới thiệu về hoàn cảnh đáng thương của bà Nghiêm (quê ở Vĩnh Phúc), chúng tôi vội đến tìm hiểu vào một buổi chiều đang chuyển mưa buồn. 

Những nghệ sĩ Việt rơi vào “vũng lầy” cờ bạc

Từ chỗ chơi cho vui, nhiều nghệ sĩ trở nên nghiện trò đỏ đen, dẫn đến cảnh vào tù ra tội hoặc thân bại danh liệt.
Nghệ sĩ Kim Tử Long (trái) và Hoàng Bửu (phải).
Cảnh các nghệ sĩ quây quần bên chiếu bạc không phải là hình ảnh quá xa lạ với người trong giới. Hoa Hạ – đạo diễn sân khấu lâu năm trong nghề – cho biết, mỗi khi có thời gian rảnh rỗi, các anh em nghệ sĩ lại ngồi đánh bài với nhau ở hậu trường. Theo chị biết, mỗi ván chơi như thế họ thường “ăn thua” vài nghìn đồng với mục đích vui là chính. “Đến khi xem báo chí, tôi mới biết có những ván sát phạt lớn đến nỗi công an phải vào cuộc”, chị nói. Nữ đạo diễn nhận xét, người làm nghệ thuật thường ham vui, nhiều khi họ đến với cờ bạc để giải trí. Nhưng do không biết dừng lại đúng lúc, họ trở thành kẻ phạm pháp.

Nhà nước ra tay xử váy ngắn, váy dài của công chức?

Quy chế nào cho “công chức cắp ô”, “công chức cà phê”?
Mi An
Không còn chuyện xưng “chú- cháu” nơi công quyền, phải xét xem phụ nữ có được mặc váy không, váy dài đến đâu là đúng chuẩn...Hoang mang ra phết đấy nhé.
Thứ trưởng Bộ Nội vụ cho biết, tới đây, Bộ sẽ có quy định cứng về chuẩn văn hóa công sở, từ đó sẽ không còn chuyện xưng “chú- cháu” nơi công quyền, phụ nữ có được mặc váy không, váy dài đến đâu... Mới nghe đã thấy hoang mang, chắc giờ đây mỗi cơ quan lại phải có thêm một người chuyên đi… đo váy.
Mạng xã hội đang xôn xao bàn luận về bài phỏng vấn Thứ trưởng Bộ Nội vụ Trần Anh Tuấn trên báo Lao động nhan đề “Không còn “chú - cháu” nơi công quyền!”. Những thông tin Thứ trưởng Trần Anh Tuấn cung cấp được mổ xẻ kỹ càng, người khen, người chê có đủ.

Đảng CSVN thay đổi… tính nết?

Nguyễn Bá Chổi
Cứ theo lời ông thầy Thiệu, “đừng nghe… nhưng hãy nhìn…” thì ai cũng thấy rõ ràng CSVN đã thay đổi tính nết, quay ngoắt 180 độ: xưa hiếu chiến bao nhiêu, nay hiếu hoà bấy nhiêu.
Nhớ thuở xưa khi VN còn bị chia cắt do chữ ký của Phạm Văn Đồng vào Hiệp định Genève 1954 (lại Phạm Văn Đồng/ kẻ ký Công hàm bán nước 1958), đồng bào nửa nước ở Nam vĩ tuyến 17 đang sống trong thanh bình tự do no ấm, trên đà phát triển không thua gì các nước trong vùng như Đài Loan, Nam Hàn, Thái Lan và chẳng hề khiêu khích gì ai, thì bổng dưng bị người anh em Miền Bắc nhào vô “ta đánh Miền Nam là đánh cho ông Liên Xô và ông Trung Quốc”. Mà nào đâu phải bác Hồ và các chú ấy đánh khơi khơi chiếu lệ, được chăng hay chớ, miễn là có đánh để cho vừa lòng quan thầy, vì dầu sao Miền Nam cũng là anh em ruột thịt; bác và các chú oánh nhiệt tình. Bằng cú lừa và lùa hàng hàng lớp lớp thanh niên “sinh Bắc” đi “tử Nam” dưới lá cờ Đỏ “thà phanh thây uống máu quân thù”, quân thù ở đây không ai khác là con cùng một mẹ Âu Cơ. Bác và các chú ấy đánh nhiệt tình, đánh như điên: bất chấp “đốt cháy cả dãy Trường Sơn” là cột sống của thân mình Việt Nam, và sẵn sàng “hy sinh đến người VN cuối cùng”; đã thế, oánh xong, phỏng được “đất địch” rồi lại còn cào bằng địa cho giống Miền Bắc khố rách áo ôm, tức là đưa cả nước Xuống Hố Cả Nút… Đó là chưa tính đến chính sách “tập trung cải tạo”, để “Nhà Ngụy ta ở, vợ Ngụy ta lấy, con Ngụy ta sai!” (Nguyễn Hộ). Bác và các chú ấy hiếu chiến và hiếu ác đến nỗi 40 năm sau, nạn nhân phỏng hai hòn vẫn còn “ấn tượng”:

Học được gì khi Bắc Kinh nuốt lời với Hồng Kông?

Người dân Hong Kong phản đối "đảng cử dân bầu"
Ngô Quảng 
Năm 1997, khi nhận lại nhượng địa Hồng Kông từ Anh quốc, nhà nước Cộng sản Trung quốc đã cam kết sẽ áp dụng chính sách ’’Một quốc gia hai chế độ’’ cho Hồng Kông -- tức cho vùng này hưởng một quy chế với nhiều quyền tự do và tự trị --  trong vòng 50 năm (1997 - 2047). Ngoài hai lãnh vực Quốc phòng và Ngoại giao trực thuộc Bắc Kinh, mọi lãnh vực khác sẽ do người dân Hồng Kông quyết định.
Tưởng cần nhắc lại, khi đưa ra lời hứa này, Trung Quốc còn rất nghèo và vai trò trung tâm tài chính của Hồng Kông đóng vị trí rất quan trọng đối với nền kinh tế Trung Quốc. Nhiều nhà kinh tế gọi đó là "con ngỗng đẻ trứng vàng" của Bắc Kinh. Nếu nhà cầm quyền Trung Quốc kiểm soát xã hội ngặt nghèo như tại Hoa lục, phần lớn các công ty quốc tế sẽ lập tức rút đi. Chính vì thế mà chế độ "Một quốc gia hai chế độ" vẫn tồn tại được cho đến nay, mặc dù các quyền con người đang bị loại trừ và thắt chặt dần, đặc biệt trong lãnh vực bầu chọn các vị trí điều hành cao nhất của Hồng Kông.

Giải pháp nào cho Đảng Cộng Sản Việt Nam?

Hoàng Mai
Dù muốn hay không, thực tiễn và lịch sử hôm nay cũng cần phải đặt ra câu hỏi trên đây. Chỉ có những ai còn mang đầu óc hoang tưởng, lú lẫn… mới thực sự tin rằng “Đảng cộng sản Việt Nam vô địch muôn năm!”, như một thời và còn đến hôm nay, với các khẩu hiệu tung hô trên khắp phố phường, thôn xóm…
Tất nhiên, vẫn còn nhiều người cuồng tín và tin rằng Đảng cộng sản Việt Nam sẽ “trường tồn” cùng dân tộc Việt Nam và ra sức cổ súy cho sự tồn tại của nó. Thực tiễn Liên Xô và các nước ở Đông Âu đã trả lời họ. Và không bao lâu nữa, China, Cuba, Triều Tiên và ở Việt Nam sẽ là những nước cuối cùng trả lời cho họ.
Có một điều rất lạ, những người cổ súy “muôn năm” cho Đảng cộng sản thường lại là những người được đào tạo bài bản về lý luận, tức là họ đã trải qua nhiều trường lớp về học tập lý luận Chủ nghĩa Mác – Lê nin, nhưng họ lại không dám chấp nhận một thực tế, đi ra chính từ nguyên lý của Chủ nghĩa Mác – Lê nin, đó là: Những gì trái với quy luật sẽ bị đào thải, diệt vong.

Dân Việt và dân Uyghur

Ngô Nhân Dụng
Ngô Nhân Dụng
Nếu từ giữa thế kỷ thứ 10 mà người Việt Nam không giành được độc lập; hoặc vào thế kỷ 18 người Việt không đánh đuổi được quân Thanh; thì bây giờ dân Việt chắc cũng đang chịu số phận giống người Uyghur, một sắc dân thiểu số trong tỉnh Tân Cương, miền cực Tây nước Trung Hoa.
Vua Càn Long nhà Thanh sai quân chiếm vùng đất này vào giữa thế kỷ 18, trước đó thuộc một triều đại thường gọi là đế quốc Dzungaria do sắc dân Tây Mông Cổ (Oarat) thành lập từ thế kỷ thứ 17. Càn Long ra lệnh tàn sát người Mông Cổ Oarat. Hơn nửa triệu người, tức 80% dân số đã bị tiêu diệt trong thời gian từ 1755 đến 1758. Năm 1776, Càn Long ban một sắc lệnh cho người Hán di cư đến miền đất mới này, thưởng tiền cho các di dân định cư; sau đó mới lập ra tỉnh Tân Cương (Xinjiang, nghĩa là Biên Cương Mới).

Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2014

Đừng để ‘chết vì ngu, chết vì lú lẫn’

Tô Văn Trường
Ngôn từ nào cũng phải hợp ngữ cảnh thì mới có sức sống. Dùng sai ngữ cảnh thì nó lãng nhách như Trung Quốc hiện nay đã không dấu giếm bộ mặt xâm lược đối với Việt Nam mà hai bên vẫn gọi nhau bằng ‘đồng chí’ thì chẳng khác nào ‘sấm giữa trời quang’.
Ngày 23/6: Tàu Kiểm ngư 951 bị tàu Trung Quốc đâm va, gây biến dạng. Nguồn: vtv.vn
Cách gọi đó không chỉ vô duyên, mà còn rất phũ phàng, ghẻ lạnh những người đã và đang bảo vệ biển và ngư dân ta đang vật lộn, kiên cường bám biển, không quản ngại hy sinh, gian khổ bị tàu Trung Quốc ‘đâm húc’ ngoài Biển Đông, nhất là từ gần hai tháng nay.

Khi “Mã Diện” loạn ngôn

Hoàng Thanh Trúc
Cũng khá lâu rồi kể từ “tiếng hí của ngựa” rất chói tai phát ra trong một buổi họp báo tại Câu Lạc Bộ Báo Chí Quốc Gia Hoa Kỳ tháng 10 năm 2004 khi các Phóng Viên báo chí quốc tế đề cập đến vấn đề nhân quyền liên quan đến nhiều người Việt Nam bất đồng chính kiến trong nước khi bày tỏ chính kiến, quan điểm của cá nhân mình thì bị nhà nước đảng CSVN khủng bố bắt bỏ tù bằng nhiều lý do hèn mọn bất hợp pháp, vi phạm công ước quốc tế LHQ về nhân quyền thì bà “mã diện Tôn nữ Thị Ninh” phát biểu:
 “Trong gia đình chúng tôi có những đứa con, cháu hỗn láo, bướng bỉnh thì để chúng tôi đóng cửa lại trừng trị chúng nó, dĩ nhiên là trừng trị theo cách của chúng tôi. Các anh hàng xóm đừng có mà gõ cửa đòi xen vào chuyện riêng của gia đình chúng tôi” (*)
Cái cách nói ẩn dụ trịch thượng lôm côm méo mó ấy tuồng như là của một kẻ vô học lại phát ra từ cái loa mồm của “giáo sư mã diện Tôn nữ Thị Ninh” một não bộ tri thức đầy đủ thế giới quan để thừa biết giá trị nội dung của điều khoản thứ 19 trong tuyên ngôn quốc tế về nhân quyền của Liên Hiệp Quốc mà CS/XHCN/VN là một thành viên đã phê chuẩn:
Điều 19. Mọi người đều có quyền tự do ngôn luận và bày tỏ quan điểm. Quyền này bao gồm sự tự do quan điểm mà không bị xen vào quấy rầy và được tự do tìm kiếm, thu nhận và quảng bá tin tức và tư tưởng qua mọi phương tiện truyền thông bất kể biên giới.

Chúng đã dâng cả hồn lẫn xác cho Đại Hán hết rồi!

Nguyễn Quang
Khi một người đến nhà bạn cái gì cũng nhòm ngó, xong rồi thứ gì cũng muốn mua hết, rẻ cũng thu đắc cũng tậu, đó là hình ảnh Trung quốc đang diễn ra tại Việt Nam. Khi các kho dự trữ sắp cạn và trên khắp các cánh đồng lúa non già bọn Tàu mua hết đến những hạt gạo tấm nghiền thành cám không buông tha… Họ đang làm trò gì vậy trong nhiều năm qua, khi Tây Nguyên đang vội vã xây lên những làng người Trung Quốc không ai được bén mảng đến, bên ngoài các khu khai thác bô xít bắt đầu mọc lên những khu thương mại nhất là hàng ăn phục vụ công nhân Trung Quốc theo đường du lịch với đầy tiếng Hoa!
Trung Quốc đang “vét” gạo Việt Nam, các doanh nghiệp của Trung Quốc đang ra sức mua cho sạch các kho gạo VN. Còn các công ty thương mại trong nước đang lo lắng trước nhu cầu gạo tăng đột biến từng ngày.
Ẩn số !
Dưới thời Tổng Thống Ngô Đình Diệm cấm người Hoa ở Chợ Lớn buôn bán một số mặt hàng để nhằm tránh đầu cơ  tích trữ vốn là sở trường của các thương nhân người Hoa! Hiện nay vấn đề an ninh lương thực như bị bỏ ngỏ trên bình diện thực tế vì về mặt lý thuyết không có điều khoản nào giao chủ quyền cho ngoại bang, chuyện dễ hiểu ‘không ai chịu nhận là cha kẻ cướp’.

Tìm hiểu định nghĩa mới về cái chết

Nghiên cứu gần đây của các nhà khoa học đã cho thấy, những người đang sống mà không thực hiện được chức năng của não bộ (hay còn gọi là sống thực vật) thì là đã chết, còn những người khi tim và hệ hô hấp ngừng hoạt động trong khi não bộ vẫn có thể hồi phục thì chưa phải đã chết.
Điều này đã được minh chứng qua những trường hợp kỳ lạ tưởng như không thể diễn ra trên thế giới như trường hợp một bà mẹ sinh con khi được chẩn đoán “chết lâm sàng”, một vận động viên trượt ngã xuống nước đóng băng suốt nhiều giờ đã sống lại trong tình trạng không bị tổn thương não.

'Mơ thấy mình là người Việt Nam'

Nguyễn Hưng Quốc
Thời chiến tranh, từ 1954 đến 1975, ở miền Bắc, bộ máy tuyên truyền của nhà nước lúc nào cũng rang rảng khoe là ở Việt Nam (nghĩa là miền Bắc và “vùng giải phóng” ở miền Nam), chỉ cần bước ra ngõ là gặp ngay anh hùng; còn trên thế giới thì hầu như mọi người đều ngưỡng mộ Việt Nam; nhiều người, tối ngủ, nằm mơ thấy mình làm người Việt Nam!
Trong số những người nằm mơ thấy mình là người Việt Nam ấy, từ cái nhìn của miền Bắc, có cả Susan Sontag (1933-2004), một nhà trí thức và là một nhà văn nổi tiếng của Mỹ.
Sontag nổi tiếng trong nhiều lãnh vực. Với tư cách một nhà văn, bà là người sáng tác khá đa dạng, từ kịch bản đến truyện phim và tiểu thuyết (một số tác phẩm của bà được giải thưởng lớn, ví dụ giải National Book Award năm 2000); bà còn là một nhà phê bình văn học sắc sảo; một lý thuyết gia văn học, với bài tiểu luận “Chống diễn dịch” (Against Interpretation) được xem
là một trong những người tiên phong của chủ nghĩa hậu hiện đại; một nhà phân tích văn hoá, bao quát nhiều phạm vi khác nhau, từ xã hội đến nhiếp ảnh, bệnh hoạn và vấn đề phái tính, v.v… Cuối cùng, bà còn là một nhà hoạt động xã hội, trong đó, nổi bật nhất là các hoạt động liên quan đến chiến tranh Việt Nam: Bà được xem là một trong những gương mặt phản chiến lừng danh nhất tại Mỹ.

Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

Sự thật "nhất định phải biết" về cá độ bóng đá

Cả thế giới đang đắm chìm không khí tưng bừng của ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh - World Cup 2014 ở Brazil. Tuy nhiên, bên cạnh những trận cầu nảy lửa và bàn thắng đẹp mắt, câu chuyện cá độ bóng đá có thể là một vấn đề nóng.
Với ước muốn "đổi đời", một nhóm người đã đặt cược tài sản vào các trận bóng nhưng kết quả nhận về không được "như ý". Nhiều người cho rằng, càng đặt cược nhiều càng thua đậm. Phải chăng, "nhà cái" đã ăn gian trong các vụ cá cược khiến bạn ngày một thua đậm đến thế?
Cùng tìm hiểu một vài nghiên cứu khoa học chứng minh khi bạn đã thua, bạn càng dễ thua hơn. Qua đó giúp bạn tránh xa những cuộc cá độ vô ích như thế. 

Ngồi tù 2 năm vẫn được trả lương – Chuyện chỉ có ở Việt Nam

Dương Chí Dũng trước tòa CSVN
Vụ án Dương Chí Dũng - cựu Chủ tịch Vinalines, cựu Cục trưởng Cục Hàng hải Việt Nam - với tội danh mà tòa tuyên là “Cố ý làm trái quy định nhà nước”, “Tham ô tài sản” trong thương vụ Vinalines mua ụ nổi 83 triệu. Bản án xác định Dũng và Phúc đã chỉ đạo cấp dưới xây dựng nhà máy sửa chữa tàu biển phía Nam trái với chỉ đạo của Thủ tướng. Hai ông này còn chỉ đạo mua ụ nổi 83 triệu cũ nát gây thiệt hại gần 367 tỷ đồng của nhà nước. Và hình như Tòa không cộng thêm cái tội nhận hơn 28 tỷ đồng do bên bán ụ nổi đã “lại quả” cho mà đã được các bị cáo khai nhận trước tòa.
Vụ án này không chỉ có dân Việt Nam biết mà cả thế giới đều khá rành bởi hầu như báo nước nào cũng ít nhất vài lần đưa tin, ấy vậy mà 2 năm sau ngày bị bắt và bị khởi tố, bị giam rồi, nhưng Dương Chí Dũng hàng tháng vẫn nhận đủ số tiền lương và năm 2013 vẫn được xét tăng lương!?

Mẹ và cha

Tạp ghi Huy Phương
Bên người mẹ, cha như cái bóng mờ nhạt.
Trong hàng nghìn bài thơ, tranh vẽ, ca khúc dành cho mẹ, có mấy tác phẩm nói về cha. Phải chăng hình ảnh của người cha khô cứng, nghiêm khắc, nặng nề giáo huấn trong khi mẹ là dịu dàng, vỗ về, an ủi. Có mấy đứa con được khóc trên vai cha, nhưng thật lòng không hề giấu giếm dưới đôi mắt hiền từ nhưng lo lắng của người mẹ, nên cha được xem là nghiêm-phụ, nặng lời và roi vọt, mà mẹ thường giấu những lỗi lầm của con, cố hết sức mình che chở cho con, gọi là hiền mẫu. 
Thái Sơn vẫn là ngọn núi cao sừng sững, dù vĩ đại đến bao nhiêu đi nữa, không sao gần gũi, dịu dàng, tươi mát bằng dòng nước “trong nguồn chảy ra.” Cha là sự che chở như khung ngôi nhà, mẹ là hơi ấm từ bếp lửa nấu bữa cơm chiều. Con không cha ví như nhà không có nóc, nhưng không mẹ thì mái ấm đâu còn!
Tiếng đời cũng có khi mỉa mai: “Thứ con không cha!” Con không cha, trong khi mẹ yếu đuối thì bị đời coi thường, hiếp đáp, phải chăng, “Còn cha gót đỏ như son, một mai cha chết gót con đen sì!”
Tuy vậy, công lao người cha ít được người đời tán dương, mặc dù bàn tay cha chai sần, khô nhám, làn da sạm đen vì ánh nắng trên đồng. Cha vẫn thường rong ruổi, như người thương buôn, thủy thủ hay người lính xa nhà dấn thân trận mạc, phải chăng vì thế mà hình ảnh người cha bao giờ cũng mờ nhạt, không gần gũi như người mẹ. Còn gì ví von gắn bó hơn “bánh mì và bơ” (bread and butter) theo phương Tây, nhưng với dân tộc Việt Nam là “cơm với cá” theo liền với vế sau, khắng khít “như mạ với con!”

Đặc khu Nghe lén Kiên quyết Đóng tàu Trộm chó

Phan Châu Thành
Đã 56 ngày đêm kể từ 2/5/2014 bọn TQ “khoét núi ngủ hầm” – à quên: “phun nước đâm thuyền” ở biển Đà Nẵng, chiến dịch “khoan lưỡi bò” của TQ đã tiến triển tốt như và hơn cả dự kiến! Đứa con hoang CSVN vẫn chung thủy cam kết giữ nguyên chủ quyền lãnh thổ VN “không thay đổi” – như công hàm PVĐ từ 1958 và thỏa thuận Thành Đô 1990.
Khi cái giàn HD981 vẫn còn nguyên đó và TQ còn kéo thêm 3 giàn nữa vào Biển Đông, khi 5 trong số 7 đảo đá ở Trường Sa bị TQ chiếm đang bị TQ ráo riết bồi đắp thành sân bay và đồn bốt, thì đảng cùng gần ngàn báo chí lề đảng vẫn bám chặt 30% Di chúc của Hồ để khẳng định là “không có gì” nên không cần làm gì hết cả - không kiện TQ, không kêu gọi thế giới giúp đỡ…
Nổi lên trên cái nền dư luận báo chí lề đảng vô tư “không có gì” đó là mấy sự kiện đặc thù Việt Nam hôm nay mà tôi buồn rầu lấy 5 từ khóa của chúng để ghép nên tiêu đề bài viết này, vì chúng có chung hai thứ: thấp thoáng bàn tay gương mặt “hảo lớ” Tàu và đậm nét dáng quì lạy, nhu nhược cúi đầu hay làm ngơ của chính quyền CSVN…

VN- tâm lý “chờ sung rụng” và trạng thái “bị lờn thuốc”

Song Chi
Song Chi
Tâm lý “chờ sung rụng”…
Giàn khoan Hải Dương 981 của Trung Cộng nằm trên vùng biển thuộc chủ quyền của VN đã gần 2 tháng trời. Và mới đây, Bắc Kinh tiếp tục đưa thêm 3,4 giàn khoan khác ra biển Đông, trong đó giàn khoan Nam Hải 9 đang được di chuyển tới gần vùng đặc quyền kinh tế của VN.
Điều này cho thấy sau một thời gian thử thăm dò phản ứng của nhà cầm quyền VN cũng như dư luận quốc tế về vụ Hải Dương 981, nhận thấy phản ứng của VN và của quốc tế không đủ mạnh, không đáng sợ, Trung Cộng có vẻ cho rằng đã đến lúc muốn làm gì thì làm, đặc biệt đối với VN.
Về mặt thực tế mà nói, VN xem như đã mất biển. Một quốc gia nằm quay mặt ra biển, có đường bờ biển dài 3260 km không kể các đảo, nay phải chịu cảnh bị chặn mất đường ra biển. Ngư dân chỉ cần đánh bắt cá xa bờ một chút là gặp tàu Trung Quốc, bị Trung Quốc rượt đuổi, đánh cướp, đánh chìm tàu các kiểu, còn người thì bị đánh đập, bắt cóc, đòi tiền chuộc…Vùng lãnh hải thuộc chủ quyền của VN, nằm trong khu vực biển Đông được đánh giá là giàu có về tài nguyên, dầu khí…nhưng trong tương lai, người Việt chỉ còn có thể giương mắt nhìn tàu “nước bạn” nghênh ngang đi lại, nhìn giàn khoan “nước bạn” khai thác dầu của nước mình.
Không những thế, một khi Trung Cộng đã hoàn tất các căn cứ quân sự trên quần đảo Hoàng Sa Trường Sa mà chúng đánh chiếm được từ VN, thì an ninh quốc phòng của VN thật sự bị đặt trong tình trạng nguy hiểm!

Tắc Kè Là Cháu Khủng Long!

Đinh Tấn Lực
 “Đi qua chưa biết thế nào / Vòng về mới rõ bạn Lào hơn ta” (ĐTL)
Nhắc đến những cung đường khá ấn tượng ở Lào, tất nhiên, đối với người Việt vốn không thuần chỉ là du khách, có lẽ không thể không kể những đoạn Nậm Cắn-XiengKhouang (QL7)/Cầu Treo-VienKham (QL8)/Lao Bảo-Xeno (QL9E)/Lalay-MouangTumian (Tỉnh lộ Saravan). Đặc biệt là nếu chịu khó ngồi xe khách địa phương (không máy lạnh), bạn sẽ có nhiều cơ hội nhận ra lắm điều thú vị:
Thứ nhất là cát. Lào chứa cát ở bãi sông hay kho đụn như các nơi khác thì hẳn rồi. Điểm trội là Lào còn chứa rất nhiều cát trên mặt đường và trong không khí. Chỉ cần mua vài món ăn từ các sạp dọc đường là chắc chắn bạn đã mua được một ít đất Lào với giá cực bèo và không cần thủ tục bằng khoán/sổ đỏ. Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, thuở sinh thời, nếu có tiện chân ghé qua đây dụi mắt, hẳn phải có xác suất rất cao là bài nhạc trứ danh “Cát Bụi” đã không như chúng ta từng biết đến.

“Cẩu xực xí quách” trên sân World Cup Brazil 2014

Nguyễn Khanh
“Thằng cha này chắc tuổi con chó”, anh bạn Marcel của làng báo Pháp viết trong email gửi cho mọi người. Là một nhà báo may mắn được đi nhiều nơi, xem nhiều trận banh hấp dẫn, nhưng anh Marcel than thở “thú thật, tớ chưa thấy hình ảnh nào đáng tởm như hình ảnh chiều hôm nay”.
Hình ảnh “đáng tởm” đó là hình ảnh hàng trăm triệu người đều nhìn thấy trong trận Italy gặp Uruguay để tranh vé vào vòng 16. Trận banh này được xem là trận sôi nổi nhất trong ngày tranh tài thứ 13 của World Cup Brazil 2014, cầu thủ 2 bên đem hết tài năng của mình đóng góp cho đội tuyển, không một ai muốn rời Giải quá sớm.
Trận banh còn đánh dấu một sự kiện quan trọng trong lịch sử bóng tròn thế giới: Uruguay từng có thời làm chủ sân cỏ thế giới ở những cuộc tranh tài World Cup đầu tiên, Italy cũng vài lần cầm chiếc cúp vô địch, và được xem là một trong những đội tuyển Châu Âu đáng gờm. Hai năm trước đây Italy vào đến chung kết EURO 2012, sáu năm trước đó họ chính là vô địch World Cup 2006.

Đảng cộng sản Việt Nam nên làm gì với “bốn không được” của Bắc Kinh?

“Cờ 6 sao”
Hoàng Mai
Ngày 18.6.2104, cựu Bộ trưởng Ngoại giao China, ông Dương Khiết Trì (Yang Jiéchí), Ủy viên Quốc vụ viện đặc trách đối ngoại và vấn đề Đài Loan, có chuyến công cán tại Việt Nam.
Trong khi còn chưa tiến hành hội đàm với phía Việt Nam, thì ở bên nước Tàu, vào tối 17.6, Tân Hoa Xã, hãng thông tấn chính thức của China, đã ra “mệnh lệnh” gửi tới Hà Nội về cái gọi là “bốn không được”, với giọng điệu rất trịch thượng, hống hách.
Với tiêu đề: “Việt Nam và “bốn không được”, kẻ biết thời thế mới là tuấn kiệt”(1), đăng trên Tân Hoa Xã, được báo điện tử vtc.vn lược dịch như sau:
“Thứ nhất, không được đánh giá thấp quyết tâm và năng lực bảo vệ chủ quyền của Trung Quốc với các đảo trên Nam Hải (Biển Đông); Thứ hai, không được sử dụng các tư liệu mà Việt Nam tự nhận là “tư liệu lịch sử” để gây hiểu lầm cho cộng đồng quốc tế và dư luận Việt Nam về chủ quyền ở Tây Sa, Nam Sa (Hoàng Sa, Trường Sa); Thứ ba, không được lôi kéo các nước khác can thiệp vào Nam Hải; Cuối cùng là không được phá bỏ mối quan hệ Việt Trung sau 20 năm bình thường hóa quan hệ”.

Thứ Tư, 25 tháng 6, 2014

Thảo luận thoát Trung về văn hóa: Giã từ nền văn hóa quỳ lạy

Lê Phú Khải
Có lần, Hán Cao Tổ Lưu Bang (202 trước Công nguyên) nói với Lục Giả: “Ta ngồi trên lưng ngựa mà có được thiên hạ thì cần gì phải học Thi, Thư…”. Nhưng rồi Hán Cao Tổ cũng nghe lời khuyên của Lục Giả trọng dụng kẻ sĩ, đề cao Nho giáo để củng cố ngai vàng. Đến đời Hán Vũ Đế (140 trước Công nguyên) thì đạo Nho trở thành quốc giáo. Khổng Tử (sinh năm 551 trước Công nguyên, thọ 73 tuổi), người được xem là sáng lập ra Nho giáo được tôn lên bực thánh, trở thành Vạn thế sư biểu (người thầy của muôn đời). Điều cốt lõi của Khổng giáo là lý thuyết về người quân tử, tức kẻ cai trị đất nước (quân là cai trị, quân tử là người cai trị). Theo Khổng Tử thì người quân tử phải biết tu thân, phải có đạo đức và biết thi, thư, lễ, nhạc… Tu thân rồi, người quân tử phải dấn thân hành động: tề gia, trị quốc, bình thiên hạ! Người quân tử phải chính danh để cai trị đất nước.

Xã Hội Dân Sự và Đảng Chính Trị - Nhu Cầu Phối Hợp để Xây Dựng Dân Chủ

Tiến sĩ Trần Diệu Chân
“Trong tình hình đất nước Việt Nam chúng ta ngày nay, những người tham gia đấu tranh – qua hình thức xã hội dân sự (XHDS) hay đảng chính trị (ĐCT) – hầu hết là những người lý tưởng, sẵn sàng hy sinh hạnh phúc cá nhân cho đại nghĩa. Lãnh đạo Hà Nội sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn để triệt tiêu các đoàn thể không nằm trong khuôn khổ của chế độ, nên những người có lòng đối với dân tộc và đất nước càng phải đoàn kết, gắn bó với nhau hơn bất kể phương thức đóng góp cho đại cuộc là XHDS hay ĐCT.
Đừng để chế độ độc tài hay một vài kẻ, vì tham vọng quyền lực cá nhân, lợi dụng tâm lý “sợ/ghét chính trị” để bài bác và chia rẽ giữa những người cùng một tấm lòng vì tổ quốc.”
*
Trong xu hướng dân chủ hóa toàn cầu ngày nay, vai trò của xã hội dân sự (XHDS) được nhắc đến như một “thế trận” cần thiết để chuyển hóa các chế độ độc tài sang dân chủ, đặc biệt là tại Đông Âu cách nay hơn 2 thập niên và mới đây tại Bắc Phi. Tuy nhiên, bên cạnh các chuyển hóa này, vai trò của những lực lượng chính trị, cụ thể là các đảng phái chính trị đã góp phần không nhỏ trong việc thể chế hóa nền tảng dân chủ và ngăn chận sự hồi sinh của các đảng Cộng sản độc tài.

Thứ Ba, 24 tháng 6, 2014

Trúc Hồ - Việt Nam ơi

SBTN 
Từ đầu tháng 5, Trung Cộng đã bất chấp luật quốc tế, ngang nhiên đặt giàn khoan Hải Dương 981 tại thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam ở Biển Đông, tạo nên sự phẫn nộ của tất cả người Việt trong và ngoài nước.
Nhạc phẩm Việt Nam Ơi đã được nhạc sĩ Trúc Hồ sáng tác để tiếp lửa cho phong trào yêu nước chống bá quyền Trung Cộng đang dâng cao ở khắp mọi nơi. Trong tinh thần đóng góp vào công cuộc tranh đấu bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ của đất nước Việt Nam, đồng thời chống lại mọi âm mưu thỏa hiệp của đảng CSVN với kẻ thù xâm lược, chiến dịch "Hát Cho Biển Đông & Quyền Con Người" cũng đã được Đài Truyền Hình SBTN và nhiều tổ chức trong và ngoài nước cùng nhau khởi động.

Những cú “đâm, va, móc…” chí mạng.

David Thiên Ngọc
Chuyện bọn rợ Bắc Phương đâm thọc vào thân thể của Mẹ Việt Nam thì đã có hàng ngàn năm qua. Thế nhưng những lần gây can qua trong lịch sử thì những ngọn giáo, cây đao của chúng đều bị Tổ Tiên, tiền nhân ta bẻ gãy và chúng đành ném bỏ giáo mác, ngựa thuyền… cúi đầu thục mạng, tan tác chạy về qua ải Bắc mà giữ lấy thân. Ngoài hàng trăm trận oanh liệt oai hùng trong hàng ngàn năm trước, chỉ trận cuối cùng trong lịch sử phong kiến mà ta không thể nào quên được cái hào khí… và không nén được sự dâng trào trong huyết quản khi nghĩ về hình ảnh hào hùng của Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ mình đầy khói pháo khi tả xung hữu đột “Dạy cho bọn Bắc Phương một bài học” để đời: “…Đánh cho nó chích luân bất phản, đánh cho nó phiến giáp bất hoàn, đánh cho sử tri Nam Quốc anh hùng chi hữu chủ!” và từ đó non sông, sơn hà một dãi xanh ngát ngàn xanh…

Điện thoại bị nghe lén, theo dõi phổ biến ở Việt Nam

Người Quan Sát
Báo chí trong nước loan tin một vụ phát hiện chấn động, đến hơn 14 ngàn điện thoại bị nghe lén ở Việt Nam. Đó là kết quả của việc hợp tác điều tra liên ngành giữa Sở Thông tin và Truyền thông và Cảnh sát phòng chống tội phạm sử dụng công nghệ cao của Hà Nội, chính quyền đã phát hiện và giải quyết nhiều vụ việc liên quan đến hoạt động mua bán, cài đặt phần mềm gián điệp, theo dõi, giám sát điện thoại trái phép. Rất nhiều thuê bao di động trở thành nạn nhân của loại tội phạm này.
Công ty TNHH công nghệ Việt Hồng, quận Thanh Xuân, Hà Nội là thủ phạm đã bị chính quyền phanh phui khi họ kinh doanh phần mềm ptracker.
Theo tờ Tuổi Trẻ cho biết, ptracker là phần mềm giúp người dùng có thể xem tin nhắn, danh bạ, ghi âm cuộc gọi, định vị điện thoại, quay phim, chụp ảnh, bật-tắt 3G/ GPRS của điện thoại bị giám sát.
Thậm chí người sử dụng còn có thể ra lệnh điều khiển từ xa điện thoại bị cài ptracker bằng cách nhắn tin tới điện thoại này.

Nhật Bản và Trung Quốc – Kẻ thù không đội trời chung

Ông Ryosei Kokubun
Wolfgang Hirn
Học viện Quốc phòng Nhật Bản nằm thơ mộng ở bên trên Vịnh Tokyo. Lực lượng lãnh đạo quân đội của Nhật Bản được đào tạo ở đây. Sếp học viện từ tháng Tư 2012 là Ryosei Kokubun. Ryosei Kokubun không phải là nhà binh, mà là người dân sự, trước đó, ông là giáo sư của đại học nổi tiếng Keio.
Nổi bật trong cuộc trao đổi với ông thường là câu nói ngắn gọn: “We have to be prepared.” Chúng tôi phải chuẩn bị sẵn sàng. Cho điều gì? Ông không buộc phải nói ra và cũng không nói ra. Như thế cũng đã rõ là ông muốn nói gì: Chúng tôi phải chuẩn bị sẵn sàng cho một cuộc xung đột quân sự với Trung Quốc. Đó là một con bồ câu nói, vì Kokubun không thuộc phe diều hâu ở Nhật.
Đó là một quan hệ khó khăn giữa Trung Quốc và Nhật Bản, có lẽ là quan hệ khó khăn nhất mà Trung Quốc có với một đất nước khác. Từ quan điểm của Trung Quốc thì các lý do đã rõ: Không có nước nào khác đã gây hại cho Trung Quốc nhiều hơn là Nhật Bản. Điều đó bắt đầu với một chiến bại trong Chiến tranh Trung-Nhật lần thứ Nhất 1894/95 mà hậu quả của nó là vùng Mãn Châu, phần Đông Bắc của Trung Quốc, thuộc Nhật, và tiếp tục với cuộc Chiến tranh chống Nhật – tên chính thức của Trung Quốc – từ 1937 tới 1945 mà trong đó người Nhật đã tàn phá Trung Quốc nặng nề.

Tàu của Trung Quốc vây, đâm nát mũi tàu Việt Nam

Ảnh chụp mũi tàu kiểm ngư KN 951 sau khi bị vây
và đâm vào hai bên hông. (Hình: Tuổi Trẻ)
Con tàu mang số hiệu KN 951 của kiểm ngư Việt Nam vừa bị năm tàu Trung Quốc vây, phun nước, rồi đâm thẳng vào hai bên mạn, khiến phần mũi nát bấy.
Theo Cục Kiểm Ngư Việt Nam, ngày 23 tháng 6, các tàu của Trung Quốc hiện diện tại khu vực đang có tranh chấp chủ quyền liên tục bám sát, ép các tàu của kiểm ngư Việt Nam dạt ra xa khu vực có giàn khoan 981.
Ðến giữa buổi sáng ngày 23 tháng 6, năm con tàu gồm: một tàu cảnh sát biển (mang số hiệu 11), bốn tàu vận tải (284, 285, Hữu Liên 09, Tân Hải 285) của Trung Quốc đã vây tàu KN 951 của kiểm ngư Việt Nam, phun vòi rồng vào tàu KN 951, sau đó hai tàu vận tải Hữu Liên 09 và Tân Hải 285 đâm vào hai bên mạn của tàu KN 951.
Sau khi bị đâm, mạn phải và mạn trái của tàu KN 951 bị biến dạng hoàn toàn. Một số phòng trong tàu bị hư hỏng. Bè cứu sinh rơi xuống biển. Khi con tàu mang số hiệu 8003 của cảnh sát biển Việt Nam đến cứu tàu KN 951, năm tàu của Trung Quốc, bao gồm bốn tàu cảnh sát biển và một tàu vận tải đã phun vòi rồng, ép, ngăn cản việc tiếp cứu.

Vòng nô thuộc từ từ siết chặt

Dương Khiết Trì và TBT Nguyễn Phú Trọng,
Hà Nội ngày 18/06/2014
Thường Sơn
Tuyệt đối đúng như lời cảnh cáo của La Viện – một viên tướng về hưu theo trường phái diều hâu của Trung Quốc, chỉ vài ngày qua “người đồng chí tốt” đã tiếp tục tung thêm vài giàn khoan nữa vào khu vực Biển Đông ngay trước mũi Bộ Chính trị Hà Nội.
Nhưng không chỉ hiện diện trên vùng lãnh hải của Việt Nam, một giàn khoan sống đi bằng hai chân với phong thái Thiên triều còn sống sượng ngự ngay tại tâm não Ba Đình. Giàn khoan sống đó mang tên Dương Khiết Trì.
Giàn khoan tại Hà Nội
Chuyến viếng thăm có vẻ bất thường của họ Dương có thể làm nhiều người nhớ lại những đông tác ngoại giao con thoi giữa Việt Nam và Trung Quốc trước cuộc chiến biên giới năm 1979. Cũng là những động tác “vừa tranh thủ, vừa đấu tranh” mà hai “nhà nước anh em” có cùng ý thức hệ luôn linh hoạt một cách thuộc lòng lẫn nhau.

Go away - Bỏ của chạy lấy người!

Phạm Chí Dũng
Số 0 tròn trịa
“Sell in May and go away” - bán tháng Năm rồi đi chơi - như một lời chú của giới đầu cơ phương Tây. Nhưng từ năm 2012 đến nay, câu thành ngữ này lại đặc biệt đồng cảm với trường hợp Việt Nam. 
Nửa đầu của năm 2014 đã vùn vụt lao qua, nhưng trong khi các chỉ số chứng khoán Mỹ vẫn đều đặn tăng tiến, thị trường tài chính Việt lại không bán được gì hết. Tất cả mọi thứ  muốn bán và phải bán vẫn hầu như một con số 0 tròn trịa: không tín dụng, không bất động sản, không nợ xấu.
Rất phản cảm với “quyết tâm” của ban lãnh đạo Ngân hàng nhà nước và tình cảm hối thúc “quyết liệt” của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, gia tốc cho vay tín dụng vẫn không khác hình ảnh một con bò kéo xe lên dốc. Cho tới cuối tháng 5/2014, tín dụng chỉ tăng 1,31% so với đầu năm, bằng phân nửa tốc độ tăng của cùng kỳ năm ngoái và thấp hơn rất nhiều “mục tiêu điều hành cả năm là 12%-14%”. Cỗ xe bò kéo cũng vì thế đang bị biến thành một cái bẫy khổng lồ cho những kẻ ngu ngốc.

Lãnh đạo Hà Nội đang bị lật nhào

Nguyễn Quang
Đến một độ tuổi nào đó, con người rơi vào bệnh bất lực, nhưng riêng tại Việt Nam bệnh này ngày một thêm trầm trọng, nó phát bệnh ngay trong giới trẻ, gọi nôm: trên bảo dưới không nghe!
Một thời ai cũng nguyền rủa giới lãnh đạo Hà Nội già nua, tham quyền cố vị ‘những con người chỉ chờ mong cái lễ quốc táng’ đúng vậy, phần lớn họ cầm quyền cho đến chết, ngày nay lớp trẻ hơn và rồi những chuyên viên mới ra trường trẻ hơn nữa. Tất cả ít ra bề ngoài đều xắn tay áo để làm việc, nhưng một đất nước ngày càng tồi tệ hơn từ thượng tầng kiến trúc đến hạ tầng cơ cấu vô phương cứu chữa, trong khi chờ đợi cái ngày tàn như Liên Xô cũ và Đông Âu, ở đây và bây giờ có danh gọi cho thời này, đó là: bất lực và hết thuốc chữa! Trong khi đào mồ chôn chủ nghĩa bản, những người CS đã kiệt sức và tự chôn lấy chính mình! Nhưng riêng cộng sản Việt Nam có cộng sản đàn anh Trung Quốc chôn giùm không thương tiếc!

Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2014

Lần thức tỉnh sau cùng?

Bia chủ quyền Việt Nam ở đảo Song Tử Tây
do chính phủ VNCH dựng ở đảo Song Tử Tây
năm 1956, quần đảo Trường Sa, mới được
nhà cầm quyền CSVN công nhận là
“di tích lịch sử cấp quốc gia.”
(Hình: Tuổi Trẻ)
Song Chi 
Sau ngày 30 tháng 4, 1975, người dân miền Bắc nói chung và những đảng viên cộng sản nói riêng lần đầu tiên bước chân vào Sài Gòn và miền Nam, mới vỡ ra một sự thật.
Ðó là cuộc sống dưới chế độ Việt Nam Cộng Hòa ở miền Nam khá hơn chế độ XHCN ở miền Bắc về rất nhiều mặt.
Kinh tế là cái đập vào mắt mọi người ngay lập tức và dễ nhìn ra nhất khi so sánh từ bộ mặt các đô thị cho tới nông thôn hai miền. Thu nhập, mức sống của người dân, số lượng, chất lượng, sự phong phú của các chủng loại sản phẩm, hàng hóa trong đời sống hàng ngày, rồi tổng sản lượng quốc gia, vị trí nền kinh tế của mỗi miền so với các nước trong khu vực...
Ðến chất lượng của nền giáo dục, y tế, thành tựu về văn hóa nghệ thuật xét trên tiêu chí tự do sáng tác, sự đa dạng, phong phú, hiện đại trong các tác phẩm. Quan trọng hơn là một môi trường sống tự do dân chủ được thể hiện từ tự do biểu tình phản đối Mỹ và chính quyền Sài Gòn, tự do báo chí, lập hội, lập đảng, tiếp nhận thông tin...
Trí thức miền Bắc nhận ra sự khác biệt này khi tiếp xúc với kho báo chí, sách vở, tư liệu, dịch thuật mênh mông đa chiều của chế độ miền Nam. Trước đó, người dân miền Bắc luôn được nghe đảng và nhà nước tuyên truyền rằng cuộc sống của đồng bào miền Nam vô cùng khốn khổ vì bị Mỹ ngụy kìm kẹp, đồng bào miền Nam đang rên xiết dưới gót giày ngoại xâm, phải hy sinh tất cả để giải phóng miền Nam...