Lần
đầu tiên, một tờ báo trong hệ thống truyền thông của chế độ Hà Nội đưa
tin hai vợ chồng cùng là đảng viên, thất vọng cả về Đảng CSVN lẫn hệ
thống chính quyền, cùng làm đơn xin ra khỏi đảng.
Vợ chồng ông Nguyễn Thanh Hảo bên mớ giấy tờ chứng minh họ đúng nhưng không ai thèm xem xét. (Hình: Tiền Phong) |
Bài
báo có tựa đầy đủ là “Chán nản, một cựu chiến binh xin ra khỏi Đảng”,
được tờ Tiền Phong đăng hồi giữa tuần vừa qua, rồi “tự ý đục bỏ” mà
không hề giải thích tại sao.
Theo bài viết vừa kể thì ông Nguyễn
Thanh Hảo là một thương binh, bị thương trong một trận chiến với lính
Trung Quốc. Sau khi giải ngũ, ông trở về quê (xã Minh Hợp, huyện Qùy
Hợp, Nghệ An). Tại đó, ông được cấp một miếng đất để làm nhà. Kiếm chưa
đủ tiền để làm nhà thì chính quyền địa phương “xin lại” miếng đất đã cấp
để mở… “chợ trâu bò”.
Ba năm sau, ông Hảo tự bỏ tiền túi, mua
lại một căn nhà tranh ba gian. Gia đình ông cư trú yên ổn tại đó trong
13 năm. Năm 2003, người hàng xóm cho rằng ông Hảo đã lấn của ông ta 2
mét chiều ngang mặt đường nên tổ chức phả bỏ hàng rào, dựng hàng rào
mới, chiếm của ông Hảo 2 mét chiều ngang mặt đường. Ông Hảo khiếu nại.
Nhà
cầm quyền từ huyện tới tỉnh thẩm tra, kết luận, những chứng cứ mà người
hàng xóm trưng ra (các văn tự mua bán đất), lấy đó làm cơ sở để tự phá
bỏ hàng rào, chiếm của ông Hảo 2 mét chiều ngang mặt đường đều là giả.
Tuy nhiên ông Hảo chỉ “thắng” trên giấy tờ. Trong thực tế, người hàng
xóm vẫn không trả lại đất.
Ông Hảo kêu cứu nhiều nơi, trong nhiều năm, song các “đồng chí” của ông không thèm đoái hoài.
Thất vọng, cả ông Hảo và vợ (cũng là đảng viên CSVN), cùng làm đơn xin ra khỏi Đảng CSVN.
Trong
thực tế, có rất nhiều đảng viên CSVN đã công khai tuyên bố từ bỏ đảng
này. Một số vốn là những nhân vật được nhiều người biết như: anh em ông
Huỳnh Nhật Hải (Phó Chủ tịch thành phố Đà Lạt kiêm Thành ủy viên Thành
ủy Đà Lạt), Huỳnh Nhật Tân (Phó Giám đốc Trường Đảng tỉnh Lâm Đồng kiêm
Ủy viên dự khuyết Tỉnh ủy Lâm Đồng), ông Phạm Đình Trọng (cựu đại tá
quân đội CSVN), ông Nguyễn Chí Đức (người bị một sĩ quan an ninh đạp vào
mặt khi tham gia biểu tình chống Trung Quốc tại Hà Nội),…
Một
số do uất ức vì bị chèn ép như những nông dân có đảng tịch ở Văn Giang,
Hưng Yên,… Song số lặng lẽ rời bỏ Đảng CSVN mới là đáng kể.
Hồi
tháng 6 năm 2012, nhân sự kiện bà Đặng Thị Hoàng Yến, đại biểu Quốc hội
CSVN bị bãi nhiệm vì đã cố tình không nhận là đảng viên CSVN, khi khai
lý lịch ứng cử, ông Đinh Văn Quế, cựu Chánh Tòa Hình sự của Tòa án Tối
cao, có viết một bài với tựa là "Tự ra khỏi Đảng lặng lẽ”, gửi cho tờ
Pháp Luật TP.HCM.
Trong bài, ông Quế cho biết, chuyện đảng viên
CSVN “tự ra khỏi Đảng”, bằng cách “không nộp giấy chuyển sinh hoạt Đảng,
hồ sơ đảng viên cho tổ chức Đảng nơi mà đảng viên được giới thiệu đến
sinh hoạt” rất phổ biến trong nhiều giới như: công chức, viên chức của
các cơ quan nhà nước. Cán bộ, nhân viên các tổ chức xã hội. Sĩ quan, hạ
sĩ quan, chiến sĩ trong lực lượng công an và quân đội.
Ông cựu
thẩm phán này nhận định: “Đó là hình thức tự ra khỏi Đảng “trong sạch”
và dễ dàng nhất mà nhiều đảng viên đang áp dụng”. Theo ông, thực trạng
đó là do: Bây giờ, một bộ phận đảng viên không còn thiết tha với Đảng
nữa. Khi hai chữ “đảng viên” không còn có tác dụng đối với họ thì họ tự
ra khỏi Đảng. (G.Đ)
Nguồn www.nguoi-viet.com/
0 nhận xét:
Đăng nhận xét