Hình ảnh những cựu chiến binh của sư đoàn 356 tưởng niệm đồng đội đã tử trận ở Vị Xuyên, Hà Giang vào ngày 12 tháng 7 năm 1984 được đăng trên tờ Tuổi Trẻ.(Hình: Tuổi Trẻ) |
Lần
thứ hai báo chí Việt Nam tiếp tục đưa tin về việc tưởng niệm những
người lính tử trận năm 1984 khi phản công để giành lại các cao điểm bị
Trung Quốc chiếm giữ ở Hà Giang.
Có tờ báo như Tuổi
Trẻ còn cử phóng viên thực hiện một phóng sự liên quan đến sự kiện đẫm
máu mà Việt Nam từng tìm mọi cách để làm cho công chúng quên lãng.
Vào ngày 17 Tháng Hai, 1979, Trung Quốc xua quân tràn sang Việt Nam
để “dạy cho Việt Nam một bài học,” bởi bỏ Trung Quốc theo Liên Xô. Sau
khi phá sạch, đốt sạch nhiều làng mạc, thị trấn ở các tỉnh tiếp giáp với
biên giới của mình, ngày 16 Tháng Ba, Trung Quốc tuyên bố đã rút toàn
bộ quân đội ra khỏi lãnh thổ Việt Nam.
Tuy nhiên, xung đột giữa hai bên tại khu vực biên giới Việt-Trung vẫn
còn kéo dài cho đến năm 1989. Trong đó có sáu đợt giao tranh lớn vào
các năm: 1980, 1981, 1983, 1984, 1985, 1986 và đợt giao tranh được xem
là đẫm máu nhất xảy ra hồi Tháng Bảy, 1984.
Ngày 12 Tháng Bảy, 1984, sư đoàn 356 của Việt Nam đã phản công để
giành lại một số cao điểm thuộc huyện Vị Xuyên, tỉnh Hà Giang - lúc đó
đã bị Trung Quốc chiếm giữ từ Tháng Tư, 1984. Trong ngày đầu của cuộc
phản công này, có ít nhất 600 người lính Việt Nam tử trận. Rất nhiều
người cho đến nay không tìm được xác.
Sau khi Việt Nam “bình thường hóa quan hệ với Trung Quốc” vào năm
1990, cuộc chiến với Trung Quốc trở thành đề tài cấm kỵ. “Tinh thần bốn
tốt” (láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt) và “16 chữ
vàng” (láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng
tới tương lai) mà giới lãnh đạo Trung Quốc đề nghị, trở thành kim chỉ
nam của giới lãnh đạo Việt Nam trong ứng xử. Không còn ai đả động đến
những người lính đã tử trận khi chống Trung Quốc, bảo vệ lãnh thổ.
Bia ghi công sư đoàn 337 của quân đội CSVN đẩy lui quân Trung Quốc hồi
tháng 2 năm 1979, tại đầu cầu Khánh Khê, trên quốc lộ 1B bị đục bỏ những
chữ “quân Trung Quốc xâm lược.” (Hình: Thanh Niên)
tháng 2 năm 1979, tại đầu cầu Khánh Khê, trên quốc lộ 1B bị đục bỏ những
chữ “quân Trung Quốc xâm lược.” (Hình: Thanh Niên)
Đầu thập niên
2010, do Trung Quốc càng lúc càng càn rỡ và Việt Nam càng ngày càng tỏ
ra bạc nhược, hèn yếu, người Việt trong nước bắt đầu đề cập đến họa mất
nước và cuộc chiến chống Trung Quốc xâm lược trong giai đoạn từ 1979 đến
1989 được xới lên, nhắc lại như một bằng chứng về dã tâm của Trung
Quốc.
Đến lúc đó, người ta mới sửng sốt và phẫn nộ khi phát giác tại khu
vực biên giới Việt-Trung, bia ghi công những người lính “thắng quân xâm
lược Trung Quốc” và bia tưởng niệm những thường dân bị “quân xâm lược
Trung Quốc thảm sát” đã bị đục bỏ.
Cho đến những năm 2012, 2013, các cuộc tưởng niệm những người lính đã
tử trận trong các cuộc chiến chống quân Trung Quốc xâm lược hoặc bị
Trung Quốc giết tại đảo Gạc Ma thuộc quần đảo Trường Sa vẫn bị an ninh
Việt Nam theo dõi chặt chẽ, sách nhiễu và bị hệ thống truyền thông vu
cáo là những hành động nông nổi vì “bị các thế lực thù địch kích động.”
Kể từ năm ngoái, bất kể đã rất cố gắng nhằm chứng tỏ “thiện chí”
trong việc gìn giữ nghiêm cẩn “tinh thần bốn tốt” và “16 chữ vàng” nhưng
Trung Quốc vẫn lấn tới và trước sự phẫn nộ càng ngày càng lớn của dân
chúng, chính quyền Việt Nam bắt đầu nới lỏng chuyện chỉ trích Trung
Quốc. Báo chí Việt Nam lại bắt đầu ca ngợi những người lính đã tử trận
trong các cuộc chiến chống Trung Quốc như họ đã từng làm lúc chính quyền
Việt Nam cần nhiều người cầm súng. (G.Đ.)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét