Những tấm lòng yêu quê hương đất nước của người dân Việt Nam dù đang
sống nơi nào đều rất đáng trân trọng theo quan niệm của Năm xích lô. Quý
bạn lên án rất thuyết phục là đảng CSVN tàn ác, bán nước hại dân,...
bao lâu nay là đúng và cần nhưng được gì khi họ vẫn tàn phá đất nước,
bức hại dân lành? Chúng ta có nên suy tư hơn một chút nữa là làm cách
nào cho đất nước được như mong muốn? Tại sao chúng ta không tiến bước,
cùng nắm chặt vòng tay, trao đổi suy tư để cùng đi tới ước vọng thì chắc
chắn chế độ CS này sẽ diệt vong không xa.
Nói thì dễ, làm là một động thái khác nhưng đã nói thì phải làm mới
chứng minh giá trị những ưu tư về đất nước. Mỗi cá nhân khó thực hiện
cho nguyện vọng dân tộc, nếu tụ hội thì sao? Vấn đề là làm sao tụ hội?
Đa số bà con trong Thôn đều trằn trọc suy tư cho đất nước nhưng thiếu
hành động và phối hợp. Năm xích lô xin lập lại là thiếu hành động, nếu
mình không khởi bước thì bao giờ sẽ đến? Bạn không bắt buộc phải xuống
đường, không phải trực diện với côn đồ,... vì hoàn cảnh, không gian
nhưng có rất nhiều phương thức để kết hợp thành sức mạnh.
Năm xích lô nhỏ bé trong xã hội nên mong là người dân Việt Nam chúng ta
hãy cố gắng tìm cách hội tụ để hành động cho Tự do-Dân chủ của đất nước.
Động tác ban đầu này, nếu chúng ta không làm được thì sẽ tiếp tục lên
án chế độ, nguyền rủa tội ác nhưng chế độ và tội ác có bị tiêu diệt
không? Một điều Năm xích lô mong, sẽ không phải bàn chuyện đất nước mà
sẽ tay bắt mặt mừng bà con trong Thôn cho đất nước không CS.
Chiến hay sách lược hãy khoan bàn. Miễn sao chúng ta còn nhận mình là
người Việt Nam đã hiểu câu "Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách".
Trách nhiệm với đất nước dẫu có kẻ/đảng nào cấm đoán vì không chấp nhận
nên chúng ta hy sinh thời gian ngồi đây, đọc và viết nhưng chưa/thiếu
hành động. Đất nước chúng ta bao ngàn năm còn có tên trên bản đồ thế
giới cũng do những thất phu hữu trách. Không có những tấm lòng yêu quê
hương dân tộc như các bạn thì sẽ không còn một tên nước Việt Nam mà là
một tỉnh nào đó của Trung quốc (tự tên gọi đã cho biết tham vọng và tự
hào của họ). Việt Nam nhỏ bé láng giềng chưa bị họ nuốt, phải khâm phục
tiền nhân giỏi. Tiền nhân của chúng ta rất kiên cường bất khuất, gian
khổ hy sinh mới truyền lại đất nước cho con cháu và chính chúng ta cũng
muốn làm gì cho con cháu, nguyện vọng chung của dân tộc. Để thực hiện
nguyện vọng đó, chúng ta làm sao đây?
Năm xích lô mong quý tiền bối và anh chị em đến các cháu cùng góp ý
những gì thực tế nhất, vì đất nước chẳng của riêng ai. CS chắc chắn sẽ
chết nhưng chừng nào chết khi chúng ta chỉ suy tư và nguyền rủa? Chúng
ta nên suy nghĩ dù nhỏ hẹp là nên làm thế nào cho đất nước. Không phải
ngại ngùng hoặc trịch thượng, ý của mình kém người kia cao; tất cả vì
lòng yêu quê hương đất nước như đã nói trên, có thất phu hữu trách mới
còn tên Việt Nam hôm nay nhưng không hành động thì tương lai sẽ mù mịt.
Đất nước bị đảng CSVN bán nhưng đó là thỏa thuận của họ. Trên phương
diện quốc tế, bạn phải là gì mới không để họ coi thường thì chúng ta mới
phủ nhận Công hàm của bè lũ CS, họ không đại diện cho Quốc gia. Không
có dân tộc hoặc quốc gia nào thương đất nước khác hơn chính bản thân dân
tộc đó, tất cả là quyền lợi và điều đó chẳng đáng trách vì họ suy nghĩ
cho đất nước họ, hơn kẻ hèn hạ bán nước CSVN.
Tại sao chúng ta tự khoanh vòng (xin lỗi dùng từ "chúng ta" để nói số
đông) là bất hay bạo động? Chống khủng bố cộng sản là bạo động khi họ
khủng bố, đặt mìn, đắp mô giết hại thường dân trước 1975? Ai, kẻ nào bạo
động, là khủng bố? CSVN nhận viện trợ của CS quốc tế để đánh Mỹ là cho
Liên xô, Trung cộng đã nói rõ bản chất của họ. Ai là kẻ nhận tiền và vũ
khí giết hại dân? Bạn đã nghe, đã thấy CSVN tàn phá đất nước, bán tháo
bán đổ tài nguyên, giết hại dân lành ra sao, bạn luôn nghe những tiếng
cầu cứu trong vô vọng. Tại sao chúng ta không suy nghĩ thông thoáng hơn
tự trói? Diệt gian ác CSVN là dã man, diệt đây không có nghĩa là giết,
nó mang ý nghĩa xóa bỏ chế độ độc tài bán nước. Dân vận chưa tới đâu,
địch vận cũng bỏ vào ngõ tối. Bạn có bao giờ nghĩ tới những người phục
vụ chế độ cũng là nhu cầu sinh tồn, tại sao không kêu gọi để họ quay về
chính nghĩa của dân tộc mà ép họ bảo vệ chế độ. Dĩ nhiên tội ác của CSVN
không thể bỏ qua nhưng sẽ có tòa án phán xét khi đất nước Tự do - Dân
chủ nhưng khi chưa đạt mục tiêu là một khía cạnh cẩn trọng. Rất nhiều
vấn đề Năm xích lô muốn nói trong cách đấu với cộng sản.
Bạn nào chứng minh là Việt Nam hôm nay tồn tại chủ nghĩa cộng sản? Chủ
nghĩa đó đã bị đào thải lâu rồi, những kẻ nắm quyền thống trị đất nước
chỉ mượn đầu heo nấu cháo vì chẳng lẽ trơ trẻn là tại sao „phải“ lãnh
đạo? Chẳng lẽ đánh cho Mỹ cút Ngụy nhào, giết hàng triệu dân của đất
nước là lừa dối? Tại sao lương ít ỏi chưa đủ sống nhưng „phấn đấu“ cho
bản thân phì nhiêu trong thiếu thốn nghèo khổ của người dân? Thấy đau và
cảm nhận cho dân tộc đang bị đảng mang tên CSVN hành hạ và đất nước bị
bán đứng. Không thể nói mà phải làm.
Tuyên bố/cáo có làm rớt cọng lông của đảng CS? Bạn cáo phó với một số
phận cho lương tâm mình khỏi cắn rứt để rồi người khác sẽ chia buồn với
gia đình bạn? Chúng ta hãy mạnh dạn lên, phải hành động dứt khoát với
chế độ mang tên CS này, xin hãy góp chút gì cho đất nước dù nhỏ nhoi mới
mong dân tộc có ngày mai tươi sáng.
Để kết luận, Năm xích lô hy vọng là chúng ta phải tỉnh táo, đừng để họ
dắt và quan trọng nhất là cùng đồng hành cho mong muốn. Năm xích lô ấm
ức lắm như quý tiền bối và anh chị nhưng ngồi một chỗ thì đất nước này
mãi chìm đắm trong chế độ gian ác này. Mỗi chúng ta chỉ cùng hành động
dù nhỏ nhoi thì đất nước sẽ khác.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét