Lối duy nhất để 500 dân ở bản Tý, xã Thanh Mai, huyện Chợ Mới, tỉnh Bắc Kạn đi lại trong vài chục năm qua. Sửa cầu chỉ chừng 70 triệu nhưng không có ngân sách. (Hình: Tuổi Trẻ) |
Một
phóng sự được đăng trên tờ Tuổi Trẻ hồi cuối tuần qua khiến người ta
liên tưởng đến một scandal trước đó hai tuần. Hàng chục ngàn dân Bắc Kạn
không bằng chủ tịch một xã ở Hà Tĩnh.
Phóng sự “Những
cây cầu... chờ sập” của tờ Tuổi Trẻ kể rằng, ở tỉnh Bắc Kạn - nơi phần
lớn dân chúng là người thiểu số có đến 246 cây cầu không còn an toàn
nhưng dân chúng vẫn phải sử dụng.
Chẳng hạn tại bản Tý, xã Thanh Mai, huyện Chợ Mới, mỗi khi trẻ con
băng qua cây cầu gỗ bắc qua suối Thanh Mai để tới trường, cha mẹ chúng
phải ra đầu cầu, sẵn sàng tiếp cứu bởi cầu có thể sập bất kỳ lúc nào.
Khoảng 500 người Dao, Tày, Nùng, từ già tới trẻ ở bản Tý phải qua lại
trên cây cầu ọp ẹp đó để ra thế giới bên ngoài và trở về nhà. Nếu nước
suối Thanh Mai dâng cao, trẻ con ở bản Tý phải nghỉ học, người làm phải
bỏ làm, không ai dám quá cầu bởi sợ mất mạng.